Sáng hôm sau, cơn mưa bất ngờ của tháng 12 bất chợt đến mà không báo trước. Tôi ngồi nói chuyện với mấy chị cảnh sát thực tập trong lúc chờ đợi chú Long. Nhìn bộ cảnh phục được khoác trên người họ, bất giác tôi cảm thấy dường như bản thân mình đã xác định được con đường mình muốn đi sau này.
Ngày tôi chưa bị bắt cóc đến Trung Quốc, bà nội và chú Long vẫn thường hay nói với tôi những ngôi trường đại học mà tôi nên theo học sau này. Chú Long vốn thích tôi làm bác sĩ, cho nên bảo rằng với học lực của tôi hiện giờ, việc thi vào đại học Y Hà Nội hoàn toàn không vất vả. Bà nội thì khác, bà cho rằng làm bác sĩ quá vất vả, lại thường xuyên gặp áp lực do phải chạy đua với tử thần để cứu sống người bệnh.
Cho nên bà vẫn mong muốn tôi đăng ký học ngành sư phạm để trở thành một cô giáo dạy hóa học, sau đó lấy chồng rồi sinh con, sống bình yên qua ngày. Chỉ có điều, có nằm mơ cả hai người cũng không nghĩ, biến cố lần này lại khiến tôi quyết tâm nối nghiệp chú Long để trở thành một nữ cảnh sát hình sự.  
Giữa lúc tôi đang nghĩ vẩn vơ, một giọng nói vang lên ở phía sau tôi:
“Linh!”
Tôi giật mình quay đầu lại, phía sau là bà nội và chú Long đang đứng đó. Mọi thứ trước mắt tôi như nhòe đi, tôi òa lên nức nở rồi chạy vội về phía hai người. Ba người chúng tôi mừng mừng tủi tủi, bà nội mặc chiếc áo bông màu mận chín, vỗ liên tục vào lưng tôi rồi nghẹn ngào: 
“ Cha bố chị! Đi đâu giờ này mới về...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play