Màn đêm buông xuống, trăng sáng nhô lên.
Trong khu du lịch rộng lớn chỉ còn lại đám người bụng dạ xấu xa. Ông chủ Triệu ra ám hiệu, đám trộm mộ vốn chia thành ba nhóm ẩn nấp liền tập hợp bên bờ hồ. Mệt mỏi suốt cả ngày, Tiểu Thực vừa ngáp vừa nói nhỏ: “Đồ bủn xỉn, hôm nay không tìm thấy thì mai tìm tiếp, đằng này lại chơi trò trốn lì không chịu đi, sợ ngày mai tốn thêm một lần vé vào cửa à?”
Lão già họ Triệu híp mắt cười lạnh, không nói gì. Kim đại ca gằn giọng: “Nhóc con, mày biết gì hả? Có một số cơ quan, đến ban đêm mới có thể phát hiện ra.”
Tiểu Thực nhún vai, chẳng thèm cãi lí, ngẩng đầu nhìn bóng trăng chiếu xuống suối Tam Điệp. Quang cảnh trong khu du lịch không còn náo nhiệt giống ban ngày nữa. Dòng thác tuôn chảy dưới ánh trăng trông hệt như một con rồng ngọc mang hai màu xanh trắng, xuyên thẳng qua màn trời.
Gió đêm cực kì lạnh lẽo. Những giọt nước bắn tung tóe nương theo làn gió hắt vào người Tiểu Thực, khiến cậu run cầm cập. Tần Thu liếc nhìn, mặt không chút biểu cảm, cởi áo khoác ném cho cậu. Tiểu Thực định từ chối, Phương Hồng Khanh đã vỗ nhẹ vai cậu. “Mặc vào đi, đừng để bị lạnh!”
Bờ vai chợt có cảm giác ấm áp, nhưng không biết vì sao, trong lòng Tiểu Thực lại cảm thấy chua chát. Đến lúc này rồi, Tần Thu và Phương Hồng Khanh vẫn còn lo cho cậu, điều này khiến cậu vừa cảm động vừa đau buồn. Cậu lén nhìn Tần Thu lần nữa. Không có áo khoác, mấy quả bom cột trên người Tần Thu lộ ra, khiến lòng Tiểu Thực đau như dao cắt.
Bỗng nhiên, Tiểu Thực loáng thoáng nghe thấy tiếng chim kêu kì quái. Cậu nhìn quanh trái phải, chỉ thấy trăng sáng, thác nước, bóng cây lay động, hoàn toàn không có gì bất thường. Nhưng cậu vẫn cảm thấy có gì đó khác lạ, bèn nín thở, tập trung lắng nghe. Tuy nhiên, cậu chỉ nghe thấy tiếng thác nước rền vang, làm gì có âm thanh nào khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT