Edit : Muzik

Beta: Muzik

 

“Tôi là Ma Vương?” Cao Hàn đóng cửa biệt thự lại, nghe được tiếng nói của Chung Ly Đình Châu.

 

Cao Hàn hỏi lại: “Anh cảm thấy chính mình có phải là Ma Vương ?”

 

Chung Ly Đình Châu mày kiếm khẽ nhíu lại, khi Cao Hàn nghĩ rằng thời điểm này anh sẽ trả lời nhưng anh lại chuyển sang đề tài khác, “Cấn Sơn Thập Quỷ là mười người mạnh nhất của Cấn Sơn, Tang Sơn Đinh đứng thứ sáu, người ngoài thường gọi hắn là Lục Quỷ, Đại Quỷ là người mạnh nhất của Cấn Sơn, cũng chính là lão đại Cấn Sơn - Thạch Hoắc.”

 

“Ân, anh không hiếu kỳ vì sao chính mình không nhớ ra những chuyện đó sao? Có lẽ anh thật sự là Ma Vương?” Cao Hàn có chút thâm ý khác mà hỏi.

 

“Tôi không có khả năng là Ma Vương.” Chung Ly Đình Châu mặt không đổi sắc mặt, bình tĩnh như tiên.

 

“Nga? Vì cái gì lại khẳng định như vậy?” Cao Hàn cười hỏi.

 

“Ma Vương thủ đoạn giết người cùng tôi bất đồng, phương pháp tu luyện và thủ đoạn của hắn là điều không thể ngụy trang.” Chung Ly Đình Châu vẻ mặt trấn tĩnh đáp.

 

Cao Hàn nhìn khuôn mặt đầy tiên khí của anh, chậm rãi gật đầu: “Nói cũng đúng.”

 

Bản thân anh còn thuyết phục được cậu, còn sợ người khác phát hiện sao?

 

Cao Hàn bật cười rồi quay lại phòng của mình.

 

“Cậu đi đâu?” Chung Ly Đình Châu nhìn chằm chằm vào hướng đi của cậu về phía cách vách phòng anh ta, đáy mắt thoáng chút có một tia mê mang.

 

“Trở về phòng của tôi a,” Cao Hàn quay lại nhìn anh ta, thấy vẻ mặt kỳ lạ, liền cười nói, “Tôi quên mất, anh lại mất trí nhớ, chúng ta hiện tại ở chung, là anh yêu cầu tôi ở lại.”

 

Ngụ ý rằng, đừng nghĩ đến việc đuổi người.

 

Chung Ly Đình Châu thu lại vẻ ngoài ý muốn trên mặt, lạnh nhạt nói: “Ân, tôi biết rồi.”

 

“Không có gì muốn nói sao?” Cao Hàn thực sự tò mò rất muốn biết hắn đang nghĩ gì.

 

“Không có gì đặc biệt, chúng ta không phải đã kết giao sao, ở cùng một chỗ cũng rất bình thường.” Chung Ly Đình Châu bình tĩnh tiếp nhận mối quan hệ của họ.

 

Cao Hàn có một chút ngoài ý muốn, “Anh cư nhiên ở phương diện này biết rõ như vậy, tôi còn tưởng rằng ngươi giống như Thiên Cung Tiên Nữ, cái gì cũng không biết.”

 

“Cậu nói cái gì?” Chung Ly Đình Châu đột nhiên nắm chặt Linh Khí trong tay, mắt lóe lên tia hàn quang.

 

“Nói sai.” Cao Hàn bình tĩnh giải thích.

 

Chung Ly Đình Châu ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm chằm cậu tựa hồ như thể muốn xác nhận liệu cậu có thật sự nói sai.

 

Nhìn nửa ngày cũng không có nhìn ra cái gì, bất đắc dĩ, chỉ có thể từ bỏ.

 

So sánh ra thì Cao Hàn thật đúng là không sợ bị anh đánh bại nghĩ vậy, anh liền trở về phòng tu luyện.

 

“Cha, kết quả đã có, người Cấn Sơn đã xác nhận, Chung Ly Đình Châu không phải là Ma Vương.” Viên Thuật Tri nhận được tin tức, liền thông báo cho Viên Tranh Sơn.

 

“Cấn Sơn không tìm ra gì sao?” Viên Tranh Sơn ánh mắt lóe lên tia hàn quang.

 

Viên Thuật Tri cúi đầu đáp: “Là Dư Vị Bình tự mình kiểm tra, cuối cùng từ kết quả thí nghiệm với Tang Sơn Đinh, Tang Sơn Đinh đã đột phá đến nhị đẳng.”

 

“Cái này vẫn chưa thể đem bức ra thực lực thật sự của cậu ta ra. Xem ra Chung Ly Đình Châu thực lực cũng chỉ ở giữa nhị đẳng, hắn chính là người mà Chung Ly gia tộc bồi dưỡng rất kỹ, nếu sau này thừa kế Chung Ly gia, gia tộc này chỉ sợ có thể sẽ nâng cao một bước.” Viên Tranh Sơn hơi nheo mắt, gương mặt ít khi cười nhưng có chút âm trầm.

 

Có Chung Ly gia, Viên gia liền khó có một ngày mà lên cao được.

 

“Phụ thân…”

 

Viên Thuật Tri vừa định nói gì đó, Viên Tranh Sơn giơ tay ngăn lại, “Tra được là ai đứng ở sau quạt gió thêm củi chưa, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu.”

 

“Còn chưa tra được, nhưng xem thủ đoạn , có vẻ là Ma Linh.” Viên Thuật Tri sắc mặt nghiêm túc nói, “Ma Vương giết chết ma tu, đa số là do người của Ma Linh. Hiện tại biết được Ma Vương chính là Chung Ly Đình Châu, cho nên mới ra tay trả thù đi.”

 

“Không,” Viên Tranh Sơn đôi mắt hơi híp lại, “Này hẳn là còn có nguyên nhân khác "

 

“Phụ thân làm sao biết?” Viên Thuật Tri vội vàng hỏi.

 

“Nếu Chung Ly Đình Châu thật sự là Ma Vương, dù bị Cấn Sơn vạch trần thì cũng không thể làm gì, bởi vì Chung Ly gia và quân bộ sẽ bảo vệ hắn, không thể gây sóng gió gì, lại còn bị hai bên theo dõi,mất nhiều hơn được”

 

“Cho nên phụ thân hoài nghi Ma Linh có mục đích khác, vậy đó là mục đích gì?” Viên Thuật Tri ngẩng đầu.

 

“Đi điều tra đi, thu hoạch ngoài ý muốn như thế, nếu có thể lợi dụng tốt, chúng ta có thể ngồi thu ngư ông đắc lợi, cũng vì Viên gia tránh được vài chuyện.”

 

“Con lập tức đi làm.”

 

Thông tin về Chung Ly Đình Châu không phải là Ma Vương không gây bất ngờ cho nhiều người, đều trong dự kiến,bởi vì loại thủ pháp này quá đơn giản, trong giới hạn tư duy của họ, Chung Ly Đình Châu không thể làm ra hành động lộ liễu như vậy.

 

Bất đồng với những đại gia tộc thế lực lớn, sự việc này gây xôn xao trên mạng.

 

“Những người bảo Chung Ly Đình Châu là Ma Vương đâu rồi?”

 

" Chắc là bị vả mặt đau quá nên trốn rồi”

 

“Ta muốn biết những người trước đây ở đại học Bồng Lai, cầu xin lãnh đạo xử lý Chung Ly Đình Châu giải oan cho họ đang ở đâu?"

 

“Họ có mối liên hệ gì? Mà thân nhân người chết thì vẫn là sự thật.”

 

“Lúc ấy rõ ràng còn không có chứng cứ chứng minh Chung Ly Đình Châu chính là Ma Vương, vì cái gì họ lại chắc chắn như vậy? Còn phải gọi phóng viên đến, cái này thật đáng để suy nghĩ sâu xa.”

 

“Chung Ly Đình Châu gia thế cường đại, nếu cậu ta không thừa nhận, dân chúng làm sao có thể đấu lại được, chắc chắn họ đang chuẩn bị gì đó.”

 

“Đại học Bồng Lai luôn luôn công chính, thanh danh bên ngoài đều rất tốt, sao lại không kiểm chứng mà đã biết kết quả?”

 

“Dù sao tôi cảm thấy, những người này khẳng định có âm mưu nhằm vào Chung Ly Đình Châu.”

 

“A, Không có lửa làm sao có khói.”

 

“Không phải đâu, too là học viên Bồng Lai, trong ấn tượng của tôi, học trưởng Chung Ly Đình Châu luôn lạnh lùng nhưng chưa từng chủ động làm khó ai, anh ấy chỉ cao lãnh thôi, nhưng thực sự là người tốt.”

 

Trên mạng xã hội bàn tán không ngừng.

 

Cao Hàn tu luyện xong, thấy trên mạng hướng gió đã chuyển biến, không còn uy hiếp với Chung Ly Đình Châu.

 

Chạng vạng, Chung Ly Đình Châu lại nhận được thông tin từ quân bộ.

 

“Tôi đã biết, bọn họ muốn tra thì cứ tra.” Chung Ly Đình Châu mặt vô biểu tình cắt đứt liên lạc.

 

“Làm sao vậy?” Cao Hàn mơ hồ nghe thấy vài từ, không rõ lắm.

 

"Người nhà nạn nhân đã mang theo phóng viên đến cổng lớn quân bộ làm ầm ĩ.” Chung Ly Đình Châu đơn giản rõ ràng nói tóm tắt, giọng lạnh như băng.

 

“Làm ầm ĩ gì ở quân bộ?”

 

“Họ muốn quân bộ thay thế họ bắt giữ Ma Vương.”

 

Cao Hàn nhíu mày, “Loại chuyện này không phải là quân bộ chịu trách nhiệm đi?”

 

Chung Ly Đình Châu lạnh lùng đáp: “Người sau lưng họ vẫn chưa từ bỏ ý định, bất quá là muốn bức quân bộ ra mặt.”

 

“Bức quân bộ đứng ra thì có lợi gì cho họ?”

 

“Bọn họ không từ bỏ ý tưởng ta là Ma Vương, cuối cùng nếu điều tra ra, quân bộ sẽ phải đứng trước thế tiến thoái lưỡng nan , đó sẽ là nhược điểm của quân bộ. Bất quá họ quá tự tin vào bản thân, họ không thể nhận ra tôi không phải Ma Vương, cuối cùng chỉ làm công dã tràng mà thôi, không cần lại để ý tới.”Chung Ly Đình Châu đối với chuyện này một chút hứng thú cũng không có , nói xong liền ra cửa.

 

"Đi chỗ nào?" Cao Hàn vô thức theo bản năng hỏi.

 

Chung Ly Đình Châu cũng không không quay lại, chỉ lạnh lùng nói: “Tu luyện. Mấy ngày nữa, ta sẽ rời khỏi Bồng Lai để đi rèn luyện”

 

"Khá tốt, ở lại Bồng Lai mãi cũng vô dụng, sau khi rời khỏi đây nhớ báo cáo hành tung." 

 

Chung Ly Đình Châu há miệng thở dốc ,  " Lúc trước tôi cũng từng làm như vậy ?”

 

Cao Hàn mặt vô biểu tình đáp, “Ân.”

 

Chung Ly Đình Châu trên mặt rối rắm loé ra một lúc, cuối cùng cái gì cũng không nói , tựa như đã cam chịu.

 

Ngay khi anh vừa rời đi, Cao Hàn mới bật cười ra tiếng, "Bạch y Chung Ly thật dễ lừa." Lắc đầu, cậu cũng ra ngoài.

 

Chuyến đi vùng thiên tai lần này , thu hoạch không thể nói không phong phú, trừ bỏ chính cậu ra ,thu hoạch của Chung Ly Đình Châu có được cũng đều cho cậu, phảng phất cho rằng cậu nhất định có thể luyện chế ra những pháp khí càng mạnh mẽ . Tất cả những vật liệu luyện khí đều là những thứ cao cấp nhất. Vì thế, trong khoảng thời gian ngắn, Cao Hàn không thiếu nguyên liệu cao cấp.

 

Ba ngày sau, Chung Ly Đình Châu ra ngoài rèn luyện, ngày trở về không xác định.

 

Cao Hàn hẹn Lâm Anh, hai người cùng nhau vào phòng huấn luyện ở trường học.

 

Những học sinh năm nhất rất mong chờ hai người sẽ đại chiến, không ai biết được tình huống thực sự là họ đang giao lưu đánh nhau mỗi ngày, cứ thế kéo dài bảy tám trận.

 

Thời gian trôi qua, cứ như vậy qua mười ngày, nửa tháng.

 

Trong phòng huấn luyện, Lâm Anh không biết lần thứ mấy bị đánh bay ra ngoài.

 

"Không tới, không tới nữa," Lâm Anh xua xua tay, vẻ mặt buồn bực.

 

Vừa mới bắt đầu,Thời điểm Cao Hàn kêu cậu ta vào phòng huấn luyện, Lâm Anh còn thực hưng phấn, cảm thấy rốt cuộc có thể cùng y so tài, cậu ta cũng muốn biết cậu ta cùng Cao Hàn rốt cuộc ai lợi hại hơn.

 

Nhưng sau vài ngày, cậu tachẳng thắng nổi trận nào, ngoài lần đầu tiên hòa, các lần sau đều thua. Lâm Anh vốn không phục, ban đầu còn không tin, nhưng sau nhiều lần thảm bại, rốt cuộc hắn cũng chấp nhận sự thật này. Chênh lệch giữa cậu ta và Cao Hàn ngày càng nhiều.

 

"Ngày thường rốt cuộc cậu ăn cái gì mà tiến bộ nhanh như vậy?" Lâm Anh thực buồn bực.

 

Khi đi vùng thiên tai trước, tu vi của cậu ta còn cao hơn Cao Hàn một nửa cảnh giới, nhưng khi trở về, tu vi của Cao Hàn lại ngang bằng với cậu ta.

 

Nhưng điều thật sự làm cậu ta khó chịu là thời gian cậu ta bại trận trước Cao Hàn ngày càng ngắn.

 

"Là cậu quá yếu." Cao Hàn lắc đầu nói.

 

Lâm Anh: “......”

 

Cậu ta từng là đệ nhất của niên cấp, giờ lại bị người sau vượt qua nói mình yếu, rốt cuộc là ai yếu?

 

Sau khi trở về, Lâm Anh không nhịn được hướng về anh trai cậu ta mà oán giận 

 

“Em à ,em đã rất lợi hại, nhưng so đấu giữa người với người phải phân biệt đối tượng. Ví dụ như một người bình thường cao niên cấp đấu với Tư Mã Dật, chắc chắn không thể thắng, dù Tư Mã Dật mạnh hơn. Nhưng nếu đem Tư Mã Dật đi so với Chung Ly Đình Châu thì sao?”

 

"Anh, không cần nói nữa đâu, không có người anh nào lại tự đả kích em của mình." Lâm Anh không còn gì để nói.

 

Lâm Vân nhún vai, “Anh đâu có muốn đả kích em, nhưng làm người phải nhận rõ hiện thực. Anh đã nhận rõ rồi, đừng cùng cậu ấy so sánh nữa, anh có dự cảm cậu ấy là một người rất đặc biệt.”

 

"Lại là giác quan thứ sáu của anh sao?" Lâm Anh hỏi.

 

Lâm Vân gật đầu, “Không sai biệt lắm.”

 

Lâm Anh lại hỏi: Em biết rồi, gần đây anh đừng ra ngoài, lão sư nói với em, Hắc Lang còn đang truy lùng anh”

 

Lâm Vân vẫy tay, “Yên tâm đi, anh sợ chết lắm, làm sao dám chủ động ra ngoài chịu tội? Chúc viện trưởng đã giúp anh vào được đại học Bồng Lai, đây là ước mơ từ lâu, anh phải tận hưởng nó.”

 

Lâm Anh nghe xong cảm thấy chua xót, “Anh...”

 

"Dừng." Lâm Vân ngắt lời, nhìn Lâm Anh với ánh mắt đáng thương, “Đừng nói những lời an ủi đó nữa, anh uống nước vào lại muốn phun ra.”

 

Lâm Anh: “......”

 

Lâm Anh không còn chịu đi cùng Cao Hàn vào phòng huấn luyện, Cao Hàn cũng không ép. Cậu  đã củng cố tu vi và đạt đến đỉnh cấp Tứ Đẳng Thượng Cấp, tiếp theo chỉ còn một bước nữa để đột phá Tam Đẳng. Nhưng đột phá quá nhanh sẽ gây tổn hại cho căn cơ, nên y không vội vàng.

 

Sau khi rời phòng huấn luyện, Cao Hàn đi thẳng tới ký túc xá, mở cửa bước vào, nhưng đột nhiên dừng lại.

– 

Ờm thì bảo lịch ra chương là t5 nhưng mà nào rảnh thì ra chương trước cũng được.Chỉ là hạn chót thì sẽ là t5 hoặc sau t6 nếu bận nha :)))))

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play