Không Hải ở Tây Minh Tự.
Ngày hai mươi mốt tháng Hai.
Đã mười một ngày trôi qua kể từ hôm bọn Đằng Nguyên Cát Dã Ma Lữ rời Trường An. Không Hải đang ở một mình trong khu vườn của Tây Minh Tự, thả mình giữa làn gió chiều. Xung quanh Không Hải là những chồi mẫu đơn mập mạp, vươn lên trời như nắm tay trẻ nhỏ. Mặt trời đã qua khỏi đỉnh, hắt ánh nắng lên những nụ chồi đo đỏ, nom như thể những đốm nắng điểm xuyết trên đầu chồi. Những mầm non mới vừa đâm ra hẵng còn đỏ tươi, chẳng mấy chốc sẽ lớn thành những phiến lá xanh mướt và được tô điểm bởi những đóa hoa.
Tây Minh Tự là danh thắng mẫu đơn không nhất thì nhì ở Trường An này. Thêm nữa, mẫu đơn ở Tây Minh Tự thường nở muộn hơn nơi khác, nên tới mùa nở rộ thì số lượng người đến ngắm còn nhiều hơn cả số lượng hoa.
Không Hải đang chậm rãi bước đi trong vườn thì dừng chân, ngắm nghía một cành mẫu đơn rồi nhẹ nhàng lấy tay che lên cành cây ấy. Cử chỉ của cậu cứ như thể có một bông hoa vô hình đã nở ra trên cành và cậu đang vuốt ve bông hoa.
Trong lúc thơ thẩn bước đi, Không Hải bỗng bật cười khi nhớ lại chuyện Dật Thế sáng nay.
Ngay từ sáng, Dật Thế đã vui ra mặt, mỗi lần nhìn Không Hải, cậu ta lại cất tiếng: “Hôm nay đấy nhé, Không Hải!”
Giọng nói đầy vẻ háo hức.
Không Hải hiểu ẩn ý đó. Dật Thế đang nói đến lời hứa của Không Hải vào cái hôm trước khi Cát Dã Ma Lữ lên đường về Nhật Bản. Lời hứa về việc sẽ đi đến kỹ quán có các nàng Hồ cơ sau khi cuộc sống ở Tây Minh Tự đã ổn định. Ngày hẹn chính là hôm nay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play