Cố Khanh Khanh ngã vào lòng Sở Đại, cô còn chưa hoàn hồn, đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn anh.
“Không sao chứ?” Anh ôm eo cô, dịu dàng hỏi.
Những người khác quan tâm nhìn qua, quân cờ đen trong tay Sở Uyên mãi chưa hạ xuống: “May mà các góc bàn trong nhà ta đều được bọc vải rồi.”
Vì có hai đứa nhỏ thích chạy nhảy khắp nơi, tất cả góc nhọn của bàn ghế trong nhà đều được ông dùng vải vụn bọc lại, có lỡ va vào thì sẽ không quá đau.
“... Không sao.” Tay của Cố Khanh Khanh vô thức đặt lên bụng, trong lòng đột nhiên có một cảm giác rất kỳ lạ.
Thấy chân của Cố Thanh Liệt còn đang duỗi dài ra, Cố Xán Dương chỉ dùng một tay bế Niên Niên, mặt không vui rút tay lại khỏi góc bàn: “Em mọc thêm chân à?”
Giọng điệu như băng khiến sống lưng Cố Thanh Liệt lạnh toát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play