Chử Chiêu thấy thế cảm thấy thú vị, anh trêu: "Trước đây em ở nhà anh ăn liền hai chén cơm, sao nay ăn ít thế."
"Nói cái gì vậy." Tiêu Tiêu đạp anh một cái: "Cái chén nhà anh còn không to được bằng cái tách uống trà, ai mà ăn no cho nổi, chú Sở à, chú nói có phải hay không?" Cô quay sang xin giúp đỡ.
"Đúng." Sở Uyên thuận theo: "Thế mới nói cha hắn câu nệ quá, trước kia ăn cơm toàn dùng chén to, dùng tô, giờ dùng cái chén không đủ nhét kẽ răng."
Chử Chiêu đánh một cái ợ no, ngả lưng vào ghế sau lưng: "Cha cháu chưa từng dùng chén to mà đúng không chú Sở?"
"Ai mà biết." Sở Uyên buông lời vô tình.
"?!" Chử Chiêu hoàn toàn cạn lời, chú muốn giúp Tiêu Tiêu nói chuyện cũng phải ra dáng một chút chứ.
Cố Xán Dương không có phản ứng gì, lắng nghe họ nói chuyện mà trong mắt không một gợn sóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play