Tiêu Hồi và ông Tần không có mối quan hệ sâu sắc nên khó có thể biết về quá khứ của nhau.
Sở Đại từ nhỏ thường xuyên đến ăn ké ở nhà những chú bác thân với cha mình, nghe hết tất cả những chiến công và chuyện xấu hổ của cha, cũng biết rõ mối ân oán giữa ông và Tần Chu.
Vì vậy, khi nghe câu hỏi của cô gái nhỏ, ông Tần nhìn Sở Uyên, cả hai người đều lắc đầu cười.
Cố Khanh Khanh biết rõ ngọn nguồn câu chuyện cũng khẽ nhếch miệng cười.
“Có đánh qua.” Ông Tần thản nhiên nói: “Chú thua, sau đó hai người chúng ta hợp tác.”
Trước khi đánh, ông không ngờ một đại soái lại có thể nghèo đến mức như vậy, quân đội không còn một hạt lương thực nào.
Sở Uyên lúc đó nói với ông: “Nếu ông không đến cướp tôi, tôi cũng đã định dẫn quân lên núi cướp lương thực của ông rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT