Tiêu Tiêu cắn một quả cà chua nhỏ, nghe xong cảm thán một câu: “Nghe có vẻ như đội sản xuất của chị khá giàu có nha."
Điều này làm cô thay đổi ấn tượng về vùng nông thôn ở khu vực trung bộ.
Trước đây, cô nghĩ rằng những vùng nông thôn ở các thành phố ven biển có cuộc sống tốt hơn các khu vực khác nhờ vào nguồn tài nguyên biển. Chính phủ cũng cho phép các đội sản xuất ra biển đánh cá, sản phẩm thu được chia đều cho tập thể.
Những đội sản xuất gần quân khu phương Nam không chỉ có thể bày bán ở các khu chợ nhỏ, mà thậm chí còn có thể cung cấp cá, tôm trực tiếp cho quân đội, giá cả tính theo giá thị trường.
“Cũng chỉ trong vài năm gần đây mới phát triển dần lên thôi, trước đó có mấy thanh niên trí thức về nông thôn, giúp đội sản xuất trồng các loại cây kinh tế.” Cố Khanh Khanh cắn quả táo xanh mà Tiêu Tiêu đưa cho, nói: “Hiện tại đội sản xuất đã xây dựng lò gạch và trồng cây ăn quả, còn hợp tác với nhà máy gạch để cung cấp gạch đỏ cho nhà máy. Những thanh niên khỏe mạnh trong đội khi đến cuối năm kết toán công điểm, thu nhập không thua kém gì công nhân làm việc tại nhà máy quốc doanh ở thành phố.”
Tiêu Tiêu biết Cố Khanh Khanh sẽ không nói dối để khoe khoang mà trong lòng vẫn cảm thấy khó tin: “Công nhân bậc một của nhà máy quốc doanh sau khi ra nghề thu nhập cũng phải 25-26 tệ đúng không?"
“Đúng vậy, những thanh niên khỏe mạnh, chăm chỉ trong đội sản xuất của chị thu nhập cỡ chừng đó. Anh họ chị, Cố Hùng, năm ngoái trung bình mỗi tháng kiếm được 37 tệ, anh ấy mỗi ngày phải làm rất nhiều việc. Các anh trai khác chỉ khoảng 27-28 tệ một tháng thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play