Nhóc con khóc nhiệt tình, Cố Khanh Khanh ngượng ngùng đứng gãi gãi mũi, rồi cầu cứu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Sở Đại liếc nhìn cô một cái, ánh mắt ẩn chứa ý cười, nhẹ nhàng vỗ mông nhỏ của con trai, đưa cánh tay trắng trẻo ra: “Đưa canh cho anh."
Cố Khanh Khanh vội vàng đưa chén canh thịt nấu với táo đỏ qua, Sở Đại nhận lấy, tay phải bế nhóc con đặt lên đùi, nhẹ nhàng dỗ dành: “Không phải vẫn còn đây sao, con gấp cái gì chứ.”
Nhóc Đoàn Đoàn ngửi thấy mùi thịt thơm, mới từ từ yên lặng lại, ấy vậy mà vẫn thút thít không thành tiếng, đôi mắt to tròn đầy oán trách nhìn mẹ.
Cố Khanh Khanh chột dạ, đầu rúc vào vai chồng, thỉnh thoảng liếc nhìn hai cha con một cái.
Sở Đại trước tiên nếm một ngụm, canh chỉ ấm ấm không quá nóng, anh yên tâm đút cho con trai ăn.
Đoàn Đoàn uống liên tiếp mấy ngụm canh, mắt hau háu nhìn chằm chằm miếng thịt trong chén, vỗ vỗ cánh tay cha kêu: “Thịt! Thịt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT