Nói đi phải nói lại, ai biết bên đó có phải là làm mặt ngoài cho người ta nhìn hay không, người ngoài chỉ có thể nhìn được phần nào thôi.
Nói chuyện với Triệu Ngư một lúc, Cố Khanh Khanh nhìn đồng hồ, gần mười một giờ rồi, cô đứng dậy: "Tớ về nhà trước đây, hôm nay còn phải đun nước tắm, lần sau lại đến thăm cậu nha."
"Được". Triệu Ngư cũng không giữ lại: "Cậu không đến tìm tớ, tớ cũng sẽ đến tìm cậu, cậu đừng chê tớ phiền là được."
"Sao có thể chứ." Cố Khanh Khanh hơi tiếc khi phải rời khỏi bếp lửa ấm áp, nghĩ đến hai đứa con trai đang đợi ở nhà, lại cảm thấy chút gió lạnh không là gì.
"Thím Triệu, cháu về nhà đây! Cảm ơn màn thầu của thím, ăn ngon lắm ạ!"
"Mang về vài cái đi." Tiền Quế Hoa nói rồi định mở nắp nồi.
"Không cần đâu, nhà cháu cũng có, để nhà thím ăn đi ha." Bánh màn thầu trắng chỉ có tết mới có thể ăn thoải mái, nhà cô thường chỉ làm màn thầu bột ngô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play