"Chuyện này tôi không giúp được." Cố Thanh Liệt nhúng tôm vào đậu phụ Ma Bà rồi nhét vào miệng nhai không cần bóc vỏ: "Em gái tôi cả ngày ồn ào, hai anh em tôi từ nhỏ đã bị nó hành hạ không ra hình người, khó khăn lắm mới có Sở Đại hốt đi, nhà tôi không dám tìm về người y như vậy nữa đau."
Chử Chiêu nhướn mày: "Ý cậu là gì? Coi thường em gái tôi à? Dù sao người ta cũng là con gái Tư lệnh quân dã chiến, có chỗ nào không xứng với anh trai cậu?"
Cố Thanh Liệt: "... Chậc chậc. Không phải không xứng, chỉ là tính cách không hợp nhau thôi, một tảng băng, một núi lửa, sáp vào nhau không phải sẽ xảy ra chuyện sao."
Chử Chiêu liếc mắt nhìn cậu ấy một lúc, rồi gật đầu: "Thực ra tôi hiểu ý cậu, đàn ông ai chẳng muốn tìm người dịu dàng, săn sóc một chút. Mà cậu nói xem đàn ông mạnh mẽ phải dám tiếp nhận thách thức, đúng không? Cậu xem lão Sở đấy, không phải bị em gái cậu nắm chặt đấy sao."
"Đó là mệnh của cậu ấy rồi." Cố Thanh Liệt nói xong, "Bốp" đặt đũa xuống, nhíu mày: "Cậu ý gì? Em gái tôi không tốt chỗ nào? Cậu tin không? Giờ tôi đi tìm anh trai tố cáo cậu dám coi thường em gái tôi."
"Thôi, thôi đi, nhà họ Cố các cậu thật thù dai, nói hai câu là phải trả lại mới vui vẻ chứ." Chử Chiêu biết cậu ấy đang đùa, hỏi: "Khi nào lên đảo?"
"Ngày mai." Cố Thanh Liệt nghĩ đến em gái mình, nét mặt giãn ra đôi chút: "Chiều phải đi cung tiêu xã mua ít đồ, anh trai tôi nhét cho tôi cả một nắm phiếu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play