Sở Đại ngồi xuống bên cạnh đưa đũa cho vợ, trong lòng ảo não, cả nửa ngày không nói chuyện.
Cố Khanh Khanh vẫn đang quấn chăn bông, cầm hộp cơm chậm rãi ăn cơm, cả dư quang còn không thèm cấp nam nhân bên cạnh một chút.
Không nghe thấy giọng nói chuyện lảm nhảm của vợ, Sở Đại đột nhiên cảm thấy cơm ăn cũng không còn ngon như trước nữa, buông đũa, ho nhẹ.
Cố Khanh Khanh liếc nhìn sang: "Anh bị mắc xương cá sao?"
"Không có." Sở Đại đứng dậy cầm cái ca tráng men đổ một ly nước ấm đưa sang: "Vợ, anh sai rồi!"
Cố Khanh Khanh đang cắn bánh tôm, cô nghe anh nhận lỗi mà lòng mềm nhũn, mi mắt cong cong. Kiềm chế nụ cười trên khóe môi, cố gắng làm mặt lạnh: "Anh biết em không thoải mái còn đi tìm anh Triệu lấy ... cái thứ kia nhiều vậy, anh có phải sợ mấy ngày tới em quấn lấy anh không? Căn bản không muốn sinh con với em?"
Sở Đại thấy vợ mãi không chịu cầm nước, còn nói một tràng dài thiệt dài, nuốt nước bọt, vô thố giải thích: "Không phải, chỉ là vừa vặn đụng phải cậu ấy thì nghĩ đến đã gần dùng hết rồi, vậy thì, lần sau không mang nữa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play