Không để Hứa Niệm đi ra ngoài gió lạnh, Triệu Trạch cũng đi nhà ăn múc cơm về, thấy Sở Đại tới hỏi: "Em gái Khanh Khanh cũng không đến sao?"
“Cậu không có mắt à?" Sở Đại để hộp cơm bên cạnh: "Giúp tớ kê chút thuốc."
“Hả?” Triệu Trạch múc hai miếng cá hố thả vào hộp cơm, lại cầm cái muỗng lên: "Nơi nào không thoải mái? Say tàu?"
Hôm nay không ít người hỏi anh muốn thuốc say tàu, đều là lần đầu tiên ngồi quân hạm, trừ người quân khu phía nam, đa số đều chưa từng đi biển, đó là chuyện bình thường.
"Không phải." Sở Đại ho khụ khụ, múc một khối thịt cá che đi xấu hổ: "... Chính là Khanh Khanh đau bụng, kê chút thuốc giảm đau."
"Bị cảm? Hay là buổi chiều ăn hải sản bị nhiễm lạnh." Trong khoảng thời gian ngắn Triệu Trạch không nghĩ đến chuyện kia.
“Đều không phải." Sở Đại lại múc thêm hai cái bánh tôm: “Là con gái mỗi tháng, cậu phải hiểu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play