Sở Đại trở lại phòng tắm, nghĩ đến bộ dáng đáng thương của vợ nằm trên giường, anh tăng nhanh tốc độ giặt thật nhanh. Tay hoạt động hết công sức, chà sát, vết đỏ nhanh chóng bị rửa sách, cầm quần tây đã giặt sạch sẽ, thơm tho, mang ra phơi trên ban công tầng 2.
Anh đặt lại chậu rửa mặt vào chỗ cũ, vốn định quay vào phòng nhưng nghĩ đến phích nước ấm trong phòng đã bị anh dùng hết. Lặng lẽ xuống bếp mang lên cốc nước ấm.
Cố Khanh Khanh cầm lấy chiếc cốc men xanh quân đội, thổi vài lần, khẽ đưa lên môi nhấp một ngụm nước ấm.
Sở Đại chỉ ngồi ở bên giường nhìn em ấy uống nước, trong lòng trước đó còn có chút hối hận vì cái gì mình lại báo danh đi hải đảo. Đến hiện tại không còn cảm giác đó nữa.
Điều kiện trong Binh Đoàn không quá khó khăn, nhưng vì kế hoạch tác chiến khác nhau, đánh lớn đánh nhỏ, hai người sẽ ít gặp nhau hơn. Nếu có chiến tranh, có thể mất hai ba ngày hoặc nửa tháng mới trở lại Binh Đoàn để gặp lại em ấy.
Dù ra đảo phải đối mặt nhiều nguy hiểm không thể lường trước, không thể kiểm soát. Song mỗi đêm có thể về với vợ. Bộ dạng dính người thế này, anh không yên tâm em ấy ở nhà một mình.
Cô uống hết nửa cốc nước nóng, trong bụng cảm thấy ấm áp dễ chịu, thấy ánh mắt chồng đang suy tư gì đó, cô chủ động đưa cốc nước sang: "Chồng, anh uống không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT