“Tất nhiên có thể” - Cố Khanh Khanh có chút choáng váng, bụng dưới đau nhói, đau đến nép vào vòng tay của người đàn ông, đầu dụi vào lòng anh ấy. Cô khẽ nói: “Ngày mai chị A Niệm sẽ đến đây, em sẽ cùng chị ấy trò chuyện. Chỉ bảy, tám giờ mà thôi, sẽ trôi qua thật nhanh".
Người đàn ông không nói gì, chống cằm vào đầu em ấy, trong mắt anh là xót vợ, là yêu thương.
Dưới sự chăm sóc của anh, Cố Khanh Khanh mê man chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm cô cảm thấy hơi khó chịu và nhớp nháp nên nhẹ nhàng đứng dậy bật đèn.
Mãi một lúc ánh mắt quen dần với ánh sáng, cô nhìn vào vết đỏ tươi trên khăn trải giường, và sau đó nhìn vào người đàn ông đang ngủ yên lặng bên cạnh, cô khẽ chìm trong suy nghĩ.
Làm thế nào có thể đổi ga trải giường mà để anh không nhận ra? Cô hơi lo lắng.
Ngồi trên giường cầm chặt chăn bông, Sở Đại cảm nhận được gió mát thổi qua sau lưng, mờ mịt mở mắt ra. Anh thấy em ấy ngồi ở đó nhăn nhó cau mày, thần kinh lập tức thắt lại, dần dần tỉnh ngủ.
“Còn đau lắm không em?” - Anh ngồi dậy, chống tay lên ga trải giường, giọng điệu lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT