“Vâng, đúng là vậy." Anh cả nhà họ Hàn tiếp lời: "Chỗ cháu bên đấy cũng hoang vắng lắm, có người đề nghị làm trạm phát điện sử dụng sức gió, mà mãi chưa có người bên trên xuống hướng dẫn, còn phải đợi xem làm thế nào. Nhà cháu hai đứa con gái đi học về còn phải cắt cỏ cho heo ăn, bọn cháu xuống đất làm việc lo liệu không hết việc nhà. Buổi tối hai đứa nhỏ châm đèn dầu học bài, lỗ mũi bị huân muốn đen."
“Giống nhau, đều giống nhau." Cha Trương lắc đầu: "Sớm hai năm chú lại đây thôn Đại Truân Tử cũng đèn dầu heo hắt, tối om. Đây, cháu xem mới mấy tháng điện đã thông, có đôi khi ngày mai liền có. Chúng ta phải tin tưởng vào nhà nước chúng ta."
Trong lòng bọn họ có niềm tin tuyệt đối vào Đảng và nhà nước, nhắc đến đây không ai nói gì nữa, trong lòng hy vọng có thể giống như Cố gia, cuộc sống phát triển không ngừng.
Đôi mắt của mấy đứa nhỏ dán vào trong TV.
Cha mẹ Trương còn có anh trai chị dâu Hàn gia buổi trưa đã đến thôn Đại Truân Tử, bọn họ đã đi dạo quanh thôn một vòng, nhìn ao cá, còn có ruộng gieo trồng sợi gai, còn có nhà máy nghiền gạo, xưởng ép dầu, thậm chí có cả máy phát điện.
Anh cả Hàn gia mở miệng hỏi Cố Kim: "Anh Cố, đội sản xuất Vô Địch bước tiếp theo có định mua máy kéo không?"
Cố Kim xoa hai tay vào nhau, cười ngây ngô: "Còn phải xem cây công nghiệp có đạt chất lượng hay không. Nếu mà có thể mua thì khẳng định sẽ mua, đào đất khai khẩn đất hoang đều có thể dùng. Đội sản xuất Hồng Kỳ bên cạnh đã sớm mua hai đài máy kéo nhỏ, hằng năm kéo lương đi cục lương. Đội sản xuất bên này nghẹn một hơi, cũng muốn năm sau nở mày nở mặt một phen."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT