Bóng đêm bao trùm bốn phía, trong hẻm nhỏ không nhìn thấy người, chỉ ngẫu nhiên có mèo hoang nhẹ nhàng nhảy qua, kêu lên một tiếng khe khẽ rải khắp đêm xuân kinh thành.
Thiếu niên ôm lấy đống đồ chất đầy trước ngực, nhẹ nhàng quỷ dị bước nhanh qua con hẻm.
Thất phu vô tội hoài bích có tội, nàng thắng nhiều bạc của Nhạc Thông Trang như vậy, khó tránh khỏi sẽ chọc giận người bên ngoài. Nếu nàng đi đường lớn thì dễ người theo dõi, đến lúc đó bại lộ chuyện nàng là người Hòa gia thì được không bù mất, nàng cũng không muốn gây thêm phiền toái cho Hòa gia.
Nhưng mà… càng sợ cái gì cái đó càng tới, Hòa Yến dừng bước lại.
Cuối hẻm nhỏ dẫn sang một con đường khác, bên này không náo nhiệt như Nhạc Thông Trang, phần lớn là tửu quán nhỏ, giờ phút này cửa lớn đã đóng chặt, cả con đường đều là một mảnh đen kịt, một người cũng không có. Chỉ có ánh trăng sáng dịu êm chiếu trên mặt đất, thắp lên một chút sáng.
Hòa Yến quay đầu lại, ngồi xổm xuống nhặt mấy cục đá, trầm ngâm một lát, chợt quay đầu ném ra ngoài.
Cục đá vừa nhanh vừa sắc bén, như mũi tên rời cung, “Phốc phốc phốc” vài tiếng, có người từ trong bóng đêm biến mất ngã xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT