Bây giờ Tô Tầm Vị mới nhớ tới địa điểm mua thịt là ở đầu thôn, khoảng cách khá xa, nếu đi bộ phải mất nửa giờ.
“Dạ được.” Tô Tầm Vị biết đi xe đạp, nhưng chưa từng thử đi xe đạp Phượng Hoàng, chỉ có thể miễn cưỡng nói.
Khi Vương Kiến Quốc nghe cô nói vậy, ném chiếc chìa khóa vừa buộc quanh hông cho Tô Tầm Vị.
Tô Tầm Vị cầm lấy chìa khóa, sau đó xoay người đi ra cửa.
Vào thời điểm này chiếc xe đạp Phượng Hoàng được coi là hàng hiếm ở thôn Bình An xa xôi này, thậm chí trong thôn không tìm ra được ba gia đình nào có cái xe đạp này.
Nhìn chiếc xe đạp bóng loáng đỗ trước cửa, là biết đội trưởng Vương trân trọng con ngựa chiến của mình đến nhường nào. Cho nên ông ấy đồng ý cho cô mượn xe đạp để đi, Tô Tầm Vị lại cảm thấy được chiều mà sợ. Nhìn chiếc xe đạp cao ngang bên hông mình, Tô Tầm Vị đẩy mấy lần, lại thử mấy lần mới miễn cưỡng ngồi lên đi được.
Cô nắm chặt tay cầm, loạng chà loạng choạng đi về phía cổng thôn.
Khi đến quán thịt ở cổng thôn, Tô Tầm Vị suýt nữa không thể dừng xe lại được, cuối cùng cô nhảy xuống, đỡ lấy chiếc xe đạp với bộ dạng có phần chật vật. Tô Tầm Vị mua thịt ba chỉ với giá 5 tệ, nội tạng lợn với giá 2 tệ ở quầy bán thịt, nội tạng lợn rẻ nên mua một túi lớn chỉ mất có 2 tệ.
Còn lại ba tệ, cô mua thêm trứng rồi quay lại điểm thanh niên tri thức. Ngoài căng tin của điểm thanh niên tri thức có một vườn rau, những thanh niên tri thức này sẽ thay phiên nhau tưới nước, ngày thường cung cấp rau cho căng tin, đôi khi những thanh niên tri thức này cũng có thể hái một ít để ăn sáng.
Tô Tầm Vị từ trong vườn hái được hai củ cải trắng, lại hái thêm một ít ớt, gừng và hành lá. Quay trở lại nhà bếp, rửa sạch tất cả nguyên liệu nấu ăn rồi nấu cơm.
Nhờ Bí thư Tôn, hôm nay không chỉ có cơm trắng được mang đến căng tin mà còn có một miếng thịt mỡ lớn. Vì không có canh nên Tô Tầm Vị cho cơm vào nồi nấu trước, sau đó dùng rây vớt ra, để khi thanh niên tri thức trở về sẽ có nồi cơm thơm ngon để ăn.
Sau khi nấu cơm xong, Tô Tầm Vị cắt từng miếng thịt mỡ lớn kia thành từng khúc, sau đó thêm khoai tây, cà tím và ớt vào làm món hầm. Thanh niên tri thức rất nhiều, mà lại mua được có ít thịt, không có khả năng làm được một bữa ăn nhiều món, tuy nhiên thịt mỡ hầm ba món cũng được coi là món ăn chung với cơm rất hợp, dù sao thì vẫn ngon hơn ăn bánh bao hấp và dưa muối.
Nồi lớn thức ăn được đun sôi từ từ trong nồi bằng hai khúc củi, Tô Tầm Vị rảnh tay nên chuẩn bị phần ăn đặc biệt cho Bí thư Tôn. Nội tạng heo rửa sạch, để ráo nước rồi ướp với gừng, hành, tỏi, muối, sau đó để riêng sang một bên.
Chần thịt ba chỉ, cắt trực tiếp thành từng miếng lớn. Thịt lợn mua được ở thời đại này đều là thịt lợn nuôi tại nhà, không những thời gian nuôi đủ lâu mà còn được nuôi bằng nước không ô nhiễm, nên hương vị của thịt lợn đặc biệt thơm ngon, ngay cả nước canh chần thịt ba chỉ cũng mang đầy hương vị thịt lợn tươi ngon ngòn ngọt.
Nước canh này không thể lãng phí, Tô Tầm Vi trực tiếp cho củ cải thái sợi vào nồi canh thịt lợn rồi nấu chín cùng nhau, sau đó lại thêm ba quả trứng đã chần sơ qua vào.
Chẳng bao lâu sau, một nồi canh trứng trắng sữa và củ cải thái sợi đã được nấu chín, Tô Tầm Vị rắc một nắm hành lá thái nhỏ vào, sau đó đổ xanh vào nồi đất rồi đặt trên bếp than trước bếp để giữ nóng.
Đun nóng dầu trong chảo, Tô Tầm Vị dùng ít đường còn sót lại trong bếp xào đến khi chuyển sang màu đường cánh gián thì đổ từng miếng thịt ba chỉ lớn vào chảo xào đều, sau đó cho nước nóng ngập mặt thịt ba chỉ, sau đó lại cho thêm muối, nước tương cho vừa ăn.
Để làm món thịt ba chỉ kho tàu này, thật ra cần phải thêm một số gia vị để tạo nên hương vị của món thịt ba chỉ kho tàu, thì mới thơm ngon được. Nhưng bây giờ điều kiện có hạn, Tô Tầm Vị chỉ có thể cho một ít gừng, tỏi và mấy quả ớt khô vào. Chờ đến khi gần như thịt ba chỉ đã được nấu cho đến khi mềm nhũn, còn thừa lại một ít sốt là ổn. Tô Tâm Vi lấy thịt ba chỉ ra, vặn lửa lớn, xào nội tạng lợn chua cay với ót ngâm chua, cuối cùng xào một nắm đậu mềm, ba món đơn giản và một món canh đã sẵn sàng.
Tô Tầm Vị nấu xong ba món, sau khi chuẩn bị xong bữa ăn, cô rửa nồi, múc nước trong nồi đổ vào thùng nước ở cửa sau. Điểm thanh niên tri thức này có nuôi hai con lợn mập, lợn mập sẽ bị giết thịt vào dịp Tết Nguyên Đán nên khi nấu ăn trong bếp không được phép lãng phí nước rửa nồi mà phải dùng để cho những con lợn này ăn. Vừa cởi tạp dề ra, đã nghe thấy tiếng nói chuyện và tiếng cười vang tên từ bên ngoài.
Đó là những thanh niên tri thức vừa tan làm.
Tô Tầm Vị mang đồ ăn tới căng tin, những thanh niên tri thức này từ xa đã có thể ngửi thấy mùi thơm của thịt.
Có thịt để ăn, họ càng cười nhiều hơn khi nhìn thấy Tô Tầm Vị.
Thậm chí có thanh niên tri thức còn chủ động nhìn Tô Tầm Vi, hỏi: "Hôm nay sư phụ Tô nấu món gì ngon thế? Ở đằng xa mà tôi đã ngửi thấy mùi thơm rồi.”
Tô Tầm Vị không ngờ sẽ có người chủ động nói chuyện với mình trong cái hoàn cảnh toàn thân mình dính đầy điều tiếng xấu như hiện tại.
Cô sửng sốt một giây, sau đó cười nói: “Là thịt lợn mỡ hầm ba món đấy, cơm trắng cũng nấu chín rồi. Món này tôi cho rất nhiều ớt, nhưng cơm cũng đã sẵn sàng rồi, mọi người có muốn ăn cơm ngay không, à ngoài ra còn có nước gạo trên bếp, trời vẫn còn đang nóng, có thể làm một bát để hạ nhiệt.”
Sau khi nghe những lời của Tô Tầm Vị nó, mấy thanh niên tri thức càng nhìn Tô Tầm Vị bằng ánh mắt hiền lành hơn.
"Thịt lợn mỡ hầm ba món đấy à. Chỉ mới nghe tên thôi mà tôi đã chảy nước miếng rồi. Chắc chắn là sẽ ngon lắm! Tôi phải mau đi lấy cơm thôi.”
"Đúng đúng, đã thế còn có cả nước gạo, nước gạo tốt hơn nhiều so với bột bắp, còn có thể giải khát!”
Những thanh niên tri thức này đều vội vàng đi lấy cơm, sau đó xếp hàng ở bên cạnh Tô Tầm Vị để lấy món chính.
Dù không mua nhiều thịt nhưng khoai tây, ớt, cà tím ngoài đồng đều miễn phí, những thứ này khi ăn thường không có mùi vị gì, nhưng nếu có một chút thịt rồi hầm với nhau thì sẽ thấm nước sốt thì thịt, trở nên cực kỳ ngon.
Tô Tầm Vị bỏ rất nhiều nguyên liệu nên lúc múc cô đều cho mỗi người một thìa đầy đồ ăn. Những thanh niên tri thức này có lẽ đã lâu chưa được ăn thịt, mùi hương đậm đà của món cơm trắng thơm lừng và thịt lợn mỡ hầm ba món, cái nào cũng khiến bọn họ thấy rất thỏa mãn
Lúc Tả Cánh Thành đi tới lấy đồ ăn, lúc đầu vẻ mặt của Tô Tầm Vi vẫn đang tự nhiên đột nhiên cảm thấy sắc mặt hơi cứng đờ. Cô không nhịn được ngước mắt lên nhìn cái trán Tả Tĩnh Thành vừa bị Lục Vân Hiên làm bị thương. Thật ra cũng chỉ bị xước tí da,chảy một ít máu, sau khi lau đi thì không thấy rõ lắm.
Tuy nhiên trong lòng Tô Tầm Vị vẫn cảm thấy rất áy náy. Tô Tầm Vị mím môi, lại không biết nên nói cái gì, yên lặng múc một thìa đồ ăn vào bát cơm của anh. Tả Cánh Thành không nói gì, lặng lẽ bưng đĩa cơm đi tới bàn bên cạnh, cúi đầu ăn.
Lục Vân Hiên và Kiều Thanh là những người cuối cùng đến lấy đồ ăn. Tô Tầm Vị cũng không thèm liếc nhìn bọn họ một lần, vẫn múc một thìa đồ ăn như mọi người cho hai người họ với vẻ mặt thờ ơ. Sau khi Lục Vân Hiên và Kiều Thanh ngồi xuống, sáng nay Lục Vân Hiên vẫn chưa ăn sáng, mà vì phải đi khều phân, lúc này tay chân đã đói đến mức nhũn cả ra rồi.