Lãnh Nghệ đêm nay vội vàng ra ngoài, không mặc áo giáp chống đạn, cũng không có giày gài dao găm, chỉ có hai bàn tay trắng, lại còn mệt tới sức cùng lực kiệt, làm sao thoát khỏi kiếp nạn này?
Nếu là một khắc trước, dù có sát thủ tìm tới thì Lãnh Nghệ cũng không quan tâm, y không còn thiết sống nữa rồi. Nhưng trời đất run rủi thế nào mà y lại tìm tới đúng một hiệu thuốc, màn nghe ngữ khí của tiểu cô nương kia, Xảo Nương vẫn còn sống.
Trong tích tắc suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu Lãnh Nghệ là, phải dụ chúng đi khỏi đây, càng xa càng tốt, kể cả mình có chết cũng không sao, miễn Xảo Nương vô sự. Tức thì Lãnh Nghệ đặt Trác Xảo Nương vào lòng tiểu cô nương, nói: "Nhờ cô nương ....”
Chưa dứt lời thì người lao đi như mũi tên dời dây cung, biến mất trong ngõ nhỏ.
Tiểu cô nương bế Trác Xảo Nương có chút cật lực, ngớ người ra chẳng hiểu ra sao.
“ Còn ngây ra làm gì? Mau bế người vào nhà xem còn cứu được không! Mau lên.” Lão phụ vừa mở cửa vừa giục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT