Lãnh Nghệ cho rằng Trác Xảo Nương đã chết rồi nên thất hồn lạc phách bế nàng đi trong vô thức, cũng không biết đi tới đâu. Khi mệt quá mới ngồi xuống, rồi tình cờ gặp hai bà cháu kia, nói nàng còn sống, đang mừng quá độ thì cảm nhận được thích khách, sợ ảnh hưởng tới cứu chữa Trác Xảo Nương nên giao nàng lại bỏ trốn.
Toàn thân y hư thoát, không cách nào chiến đấu, nhưng nhờ tia hi vọng duy trì, y lợi dụng ngóc ngách ngõ tối lẩn trốn dẫn dụ thích khách đi xa. Cuối cùng y thành công cắt đuôi được bọn chúng, xác định sát thủ không tìm được mình nữa mời theo lối cũ quay về.
Thế nhưng khi đó đi quá vội vàng, Lãnh Nghệ không nhớ đưa Trác Xảo Nương cho người ta ở đâu, nên chỉ biết chạy đi chạy lại tìm kiếm, lại không dám to tiếng gọi sợ thích khách lại tới, đâm ra chạy lòng vòng như ruồi không đầu.
Chạy ba vòng rồi, tuy không nhớ rõ địa điểm, nhưng y khẳng định ở khoảng này, vậy mà không thấy đâu. Lãnh Nghệ muốn phát điên rồi, không ngờ lại còn đánh mất nàng, tìm một hồi không ra, định chạy về nha môn, huy động người đi từng nhà một tìm nàng.
“ Thông phán đại lão gia.”
Lãnh Nghệ nghe tiếng gọi xoay người lại, nhìn thấy tiểu cô nương mười bốn mười lăm cầm ngọn đèn nhỏ đứng trước hiệu thuốc vẫy tay với mình. Y mừng phát cuồng, tát bản thân một cái, làm sao không nhớ đó là hiệu thuốc chứ, lao tới như bay, giọng run lên mất kiểm soát, hỏi trong sợ hãi: "Nương, nương tử ta ... Nàng còn sống nhứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play