“ Đa tạ ca ca chỉ điểm.” Lãnh Nghệ hiểu quá chứ, nếu bây giờ y đem toàn bộ vàng bạc đối ra tiền sắt, sau này đổi lại lấy tiền đồng, có thể lãi thêm 10%, trong lòng đã có chủ ý, nói: "Đệ còn có một chủ ý, không biết nên nói không?”
“ Có gì nói nấy, đừng khách khí.” Vương Kế Ấn cười ha hả, tâm trạng rất tốt, vừa rồi nói cho Lãnh Nghệ một chuyện lớn như vậy có phần tùy hứng, không toan tính gì.
“ Là thế này, Ba Châu gặp thiên tai nghiêm trọng, huynh hẳn cũng thấy, bảy tám phần cửa hiệu phải đóng cửa rồi, không làm ăn được nữa. Ca ca nói, nếu đệ tấu xin quan gia miễn trừ ba năm thuế thương nghiệp cho Ba Châu có được chăng?” Lãnh Nghệ giải thích ý của mình: "Có chính sách tốt, à không, đãi ngộ tốt, sẽ thu hút nhiều thương nhân tới Ba Châu làm ăn, như thế có thể giúp Ba Châu sớm khôi phục. Ba năm sau Ba Châu phồn hoa rồi, triều đình thu thuế sẽ mau chóng bù lại được ba năm miễn thuế.”
“ Thì ra là vậy, được, đệ viết tấu chương, ta giúp để chuyển cho quan gia, chuyện có được hay không thì ta không dám nói rồi.” Đây chỉ là chuyện nhỏ với Vương Kế Ân, Lãnh Nghệ cũng không phải xin gì cho bản thân, không thành vấn đề.
Lãnh Nghệ chính là muốn nhờ hắn, cứ mỗi ngày hoàng đế có không biết bao tấu chương, y dâng tấu lên chắc chìm nghỉm: "Còn một chuyện nữa, năm nay Ba Châu mất mùa lớn, tai họa này sẽ kéo dài tới năm sau, không biết khai xuân có thể xin quan gia lần nữa cấp lương chẩn tai?”
Lần này Vương Kế Ân gạt ngay đi: "Tuyệt đối không thể nào, ta đã nói rồi, quan gia đang trưng thu quân lương khắp nơi để đảm bảo quân như cho đại quân bắc phạt. Chỉ có lần này không có lần sau đâu, đệ phải nghĩ cách tự giải quyết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT