Mặc dù Lãnh Nghệ không hiểu hết quy củ thời này, nhưng qua chuyện y có đai lưng của hoàng đế đủ khiến Liêu tri phủ quỳ xuống là đủ thấy mấy thứ liên quan hoàng gia không đùa được. Thảo Tuệ đã được hoàng hậu ban thưởng, làm sao có thể xem nó như nô tỳ, sau khi cân nhắc một hồi, y đã có tính toán, lại nói: "Nếu ngươi muốn ở lại, được thôi, vậy thì làm muội tử của nương tử ta, ta làm tỷ phu, được không?”
“ Nô tỳ không dám!” Thảo Tuệ quỳ xuống.
Trác Xảo Nương ngăn lại: "Chủ ý của quan nhân thật hay, chúng ta nhận tỷ muội đi, gặp được nhau cũng là duyên phận.”
Thảo Tuệ rưng rưng nước mắt: "Nô tỳ không dám leo cao.”
“ Cái gì mà không dám leo cao.” Lãnh Nghệ uy hiếp: "Ngươi mà không đồng ý, ta không dám giữ ngươi trong nhà đâu.”
Thảo Tuệ biết lắm, người cứu một nha đầu bẩn thỉu bệnh tật sắp chết về, tốn bao nhiêu tiền bạc chữa trị, sao có thể tùy tiện đuổi mình đi chứ? Chỉ là một cái cớ thôi, nó khóc nấc lên gọi: "Tỷ tỷ, tỷ phu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play