Phải làm gì, Lãnh Nghệ có quyết định rất nhanh, thời đại phong kiến chỉ có một ông chủ, y biết chính xác người này là ai, còn gì phải nghĩ nữa? Lãnh Nghệ vén áo bào quỳ xuống, hướng về phía bắc dập đầu: "Quan gia anh minh thần võ, văn thao võ lược, cái thế vô song, Đại Tống chỉ có dưới sự thống lĩnh của quan gia mới có thể giữ được cơ nghiệp vạn thế. Thần bất tài được quan gia tán thưởng, cảm kích rơi lệ, về sau chỉ nghe một mình thánh ý của quan gia, dù tan xương nát thịt, gan óc lầy đất cũng không từ.”
Nói xong mà bản thân y cũng rùng mình muốn nôn, nhưng lúc này nói càng buồn nôn thì càng an toàn.
Nghe vào tai Vương Kế Ân lại khác, đây là lời biểu lộ sắt đá nhất, vui vẻ đỡ y lên: "Cha gia trở về nhất định báo lên lòng trung thành của Lãnh đại nhân với quan gia, quan gia không bạc đãi ngài đâu.”
“ Thần hiểu.” Lãnh Nghệ nuốt nước bọt, may mà không ai nghe thấy.
Vương Kế Ân tỏ ra thân mật hơn hẳn: "Cho ngài biết, triều đình đang trù lương bắc phạt, lại thêm nhiều nơi gặp thiên tai, thậm chí còn nghiêm trọng hơn Ba Châu. Nhưng quan gia ưu tiên chẩn tai cho Ba Châu, chính là muốn Lãnh đại nhân không còn băn khoăn việc khác, chuyên tâm tra án.”
Lãnh Nghệ chắp tay về phía bắc: "Thần thay bách tính Ba Châu, tạ thánh ân quan gia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT