“YẾN CHI! CẨN THẬN”

 Chiếc xe kia ko biết làm gì mà đang mất tập trung, vận tốc xe cũng khá nhanh, đến khi phát hiện đằng trước có người, đạp thắng mãi ko được, đành bíp còi liên hồi báo hiệu. 

Yến Chi vẫn đang thơ thẩn cái gì đó, bỗng 

 cả hai tiếng ồn lao tới làm cậu gật mình, quay đầu lại mới phát giác ra có xe đang lao tới, chân cậu chết xững, chưa kịp chạy thì đã .... 

RẦM!!! 

Tiếng va đập lớn sảy ra, tất cả mọi người xung quanh đang ở trong nhà liền chạy ra coi thì thấy.... Một cậu trai trẻ đang ôm một người thân đầy máu dưới đất mà khóc, cậu trai đó còn nhìn mọi người xung quanh hô hào “Mau gọi cấp cứu, làm ơn! Mau gọi cấp cứu đi!, bạn tôi... ”

"T.. tôi gọi, tôi đã gọi rồi" một người dân quanh đó nói. 

Tư Viên đang ôm Yến Chi trong lòng mình, trên đầu và tai trái cậu chảy rất nhiều máu cả chân cũng vậy, khi xe lao đến, cậu ko kịp chạy thoát, nó lao đến đâm thẳng vào cậu. 

Mũi xe đâm vào chân làm người cậu mất thăng bằng, thân trên theo quán tính đập vào mui xe, đầu và tai bị đập mạnh nhất. Đó là lí do tai và đầu cậu chảy rất nhiều máu. 

Tài xế lái xe thì bị thương nhẹ hơn, do trong xe có dây an toàn và túi khí, ông chỉ bị va đập đầu rồi ngất đi thôi. 

Mọi người xung quanh tụm lại xem rất đông, còn có rất nhiều người vào giúp kéo người bị thương ra ngoài, nhưng cũng có một số người chỉ biết đứng nhìn rồi quay video lại, cũng chẳng trách được họ chỉ là người dưng nước lã lấy cớ gì để trách đây? 

7' sau, trong đám đông có người đứng ra hô to dẹp đường cho xe cứu thương đi vào, nhìn thấy hiện trường ko khỏi tiếc thương thay. 

"Ở đây, ở đây có người bị thương", Tư Viên nhìn nhân viên y tế từ xa. Bắt được tình thế, họ đem cáng tới nơi, nhìn cả người Yến Chi trong vũng máu, trên tai vẫn còn dính máu, hiểu sơ được tình trạng nên cấp tốc đưa Yến Chi và cả tài xế ôtô lên xe cứu thương. 

****

Ba mẹ Yến hốt hoảng chạy tới bệnh viện khi nghe tin tức từ Tư Viên, ông bà chạy tới nơi liền hỏi các nhân viên ở đó, biết được con mình vẫn đang trong phòng cấp cứu càng lo hơn. Thấy được Tư Viên ngồi ngoài bà liền hỏi " Tiểu Viên à, Yến Chi nó sao rồi con?", cậu nhìn lên cánh cửa phía trước rồi lắc đầu ko nói gì. 

Cánh cửa màu trắng mở ra, bác sĩ bước ra trên áo blouse trắng vẫn còn dính máu, chạy ra quầy tiếp tân, “ Người nhà của bệnh nhân Yến Chi vẫn chưa tới sao, ko có người giám hộ thì làm.... ”

"Là tôi, chúng tôi mới tới, con trai tôi có bị làm sao ko bác sĩ, nó sao rồi nó còn ổn ko vậy hả, con tôi nó sao rồi.." mẹ Yến chân tay mềm nhũn tựa vào người ba Yến, Yến Lâm. 

"Bệnh nhân được đưa tới đây với tình trạng thương tích đầy mình, vùng đầu bị chấn thương nhưng qua X quang thì ko bị vỡ hay tổn thương tới xọ, xương sườn bị rạn nứt 2 cái, chắc do lúc ngã đã có tay bảo vệ nên ko bị gãy, tay trái bị gãy, chân trái xương đùi bị vỡ nát, có thể lành lại nhưng sẽ có di chứng, còn..về phần tai, do va đập mạnh và tiếp xúc với tiếng ồn lớn dẫn đến tổn thương nghiêm trọng, có thể sẽ bị điếc hoặc khả năng nghe sẽ kém đi. " Bác sĩ nói nhanh liến thoắn rồi yêu cầu Yến L âm kí giấy đồng ý và chấp nhận rủi ro trong quá trình phẫu thuật. 

Mẹ Yến suy sụp khóc nức lên, "Ko sao hết, chỉ cần dữ được tính mạng cho nó là tốt rồi" nói ra lời này bà càng khóc to. 

 Tư Viên ngồi đó cũng vậy, ko nói được, tay cậu bấu chặt quần và nước mắt thì rơi ko ngừng, cậu đang tự trách, nếu lúc đó cậu để ý sớm hơn hay phản ứng nhanh hơn thì Yến Chi sẽ ko gặp chuyện như này rồi, sẽ ko phải chịu đau đớn nữa:(((

Tâm trạng của 3 người lúc này chỉ có duy nhất Yến Lâm là vững vàng, ko phải vì ông vô tâm, là vì ông cần phải làm chỗ dựa cho vợ ông yên lòng, trong mọi tình huống xấu nhất. Yến Lâm và vợ chỉ có 1 đứa con duy nhất, nếu mất nó ko biết ông bà phải sống thế nào nữa... 

Làm xong các thủ tục, Yến Chi được đẩy nhanh vào phòng phẫu thuật, đèn điện phía trên cánh cửa chuyển đỏ, nói chuyển liền ko đổi xuất 5 tiếng đồng hồ, trong thời gian đó, ba Yến đã gọi điện cho viện trưởng để lấy hết một tầng phòng vip, đây là bệnh viện công, đợi khi nào sức khỏe của Yến Chi ổn định sẽ chuyển đến bệnh viện tư liền. 

Sau 5 tiếng đồng hồ ngồi chờ bên ngoài, bà Yến  nghe thấy tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên, đèn hiệu đã tắt từ bao giờ, còn con trai bà đang được đẩy ra, với các dây ống chằng chịt, băng quấn đầy mình, chân tay, lồng ngực, đầu và tai. 

“Con tôi! Con tôi sao rồi bác sĩ, nó...nó...! ”

“Ko sao cả, chúng tôi đã cứu được, và kết quả  như những gì chúng tôi đã nói trước, hiện tại cậu ấy cần theo dõi trong phòng ICU vài ngày, vì tình trạng này khá nghiêm trọng, cần quan sát thêm”

"Đuợc được,.. Cảm ơn ngài cảm ơn, huhu..." mẹ Yến vẫn ko thể ngừng khóc. Mặc dù Yến Chi đã ko sao rồi nhưng nhìn thấy cơ thể đầy vết thương ấy bà ko chịu được mà khóc nấc lên, Yến Lâm đành phải ôm bà vào lòng an ủi. 

"Anh ơi, Yến Chi sẽ ko sao đúng chứ? Con của em;((".

" ko sao, con sẽ ko sao đâu, anh sẽ mời các chuyên gia về chữa cho nó, em đừng lo" giọng Yến Lâm trầm ổn, an ủi mẹ Yến. 

**

Khi được đưa vào phòng ICU, sức khỏe của Yến Chi lúc tốt lúc xấu, tâm trạng của 3 người cũng lên xuống theo, ko lúc nào ngơi lo nghĩ cả, đến cả Tư Viên cũng xin nghỉ 1 tuần để theo dõi bên cậu. 

13 ngày, Yến Chi nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt 13 ngày, người nhà vào thăm thì bị bạn chế, ba người họ thay phiên nhau vào nom cậu. 

Đến ngày thứ 14, sức khỏe Yến Chi đã tốt lên, quan sát thêm một ngày nếu ko có hì bất thường thì có thể chuyển về phòng bệnh thường. 

***

Ngày 17, tháng 9, năm 20xx.

Sức khỏe cậu đã chuyển biến tốt rất nhiều, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, trên người cậu vẫn cắm máy thở và các dây truyền khác. 

 

Ngày 29, tháng 9, năm 20xx.

Ngón tay cậu đã nhúc nhích được, bác sĩ nói cậu đã có ý thức trở lại, có vài loại dây được bớt đi nhưng máy thở vẫn phải cắm, ngày qua ngày cậu nhờ dịch dinh dưỡng mà sống, khuôn mặt hốc hác hẳn đi, khuôn mặt xinh đẹp ngày ấy hoa chẳng thấy đâu, chỉ thấy bờ môi trắng nhạt, khuôn mặt xanh xao. 

Trong lúc cậu nằm viện, ba mẹ luôn thay phiên chăm cậu, còn có cả bạn bè tới thăm, mọi người đi đông lắm, tất cả đều cầu chúc cho sức khỏe của cậu, mà chẳng thấy cậu tỉnh lại:((

Bà Yến, Nhã Linh đã chuẩn bị cho tình hình xấu nhất của Yến Chi. 

Và rồi.... 

Ngày 3, tháng 10, năm 20xx

Cậu đã tỉnh lại,.... 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play