"Anh hứa nhé, sau này phải nhớ em đó, anh ko được quên đâu" Yến Chi với vẻ mặt buồn thiu mà ngoắc ngéo tay với Thanh Hạc. 

"Ừm, sau này anh về sẽ lấy em, em cũng ko được quên anh đó" Thanh Hạc ngoắc nghéo lại Yến Chi, bố mẹ hai bên nghe thấy cứ nghĩ mình nghe lầm, cũng chẳng để ý lắm lời hắn hứa với cậu. 

Tạm Biệt nhau trong lời hứa vội vàng. 

Yến Chi sau khi anh đi liền khóc Oa Oa chui vào lòng ba mẹ, kêu nhớ anh Thanh. Ba và mẹ phải dụng hết lời ngọt để dỗ cậu, nhưng cậu chỉ nín chứ trên đôi mắt ấy vẫn còn nét u buồn. Mãi một tuần sau cậu mới tươi tỉnh lên chút, cứ mãi lẩm bẩm lời hứa trong miệng, rồi tưởng tượng đến sau này với anh Thanh là tâm trạng cậu trở nên vui hẳn, ba mẹ thấy vậy cũng mừng cho cậu. 

****

Lên tới cấp 2, với nước da trắng sáng, đôi môi hồng hào, khuôn mặt thanh tú, đã có rất nhiều các bạn nữ bạn nam theo đuổi cậu, nhưng cậu nhất quyết từ chối -"tớ xin lỗi nhé, tớ ko thể đồng ý với cậu được, bởi..bởi vì tớ đã có hôn ước rồi", Yến Chi ngại ngùng về chuyện hôn ước, nhưng chính anh Thanh đã nói vậy, cậu phải thật nhớ và ko được quên. 

Ai mà lại ko thích người vừa học giỏi vừa đẹp trai gia đình lại có điều kiện chứ, tuy ko thể yêu đương với cậu, nhưng mấy bạn nữ vẫn quyết làm bạn với cậu bằng được. 

Cậu học rất giỏi, liên tiếp đạt hạng 1 toàn khối và trường trong mấy năm cấp 2 liền. Các bạn của cậu càng bị cách xa cậu hơn, ko thể đuổi kịp thành tích ấy. 

***

Lên cấp 3, cậu đạt thủ khoa toàn môn, lọt vào trường Top, trong lòng cậu đã tự nhủ từ lâu, 'Nếu Thanh Hạc ko về được thì cậu sẽ qua bên đấy tìm anh, nhưng trước hết phải học thật giỏi'. 

Lớp 11, "Sao anh ấy lâu về vậy nhỉ, đã nói là đi có mấy năm thôi mà, chẳng lẽ anh Thanh quên mình rồi sao😔". Ko đâu anh sẽ ko quên cậu đâu mà, anh ấy đã hứa rồi, cậu phải tin anh Thanh. 

*****

Lớp 12, " Sao anh ấy vẫn chưa về":(((, cậu nhìn đĩa thức ăn mà lẩm bẩm, đũa thì cứ chọc chọc miếng thịt qua lại. 

"Hả, cậu nói cái gì cơ" Tư Viên, người đang ngồi đối diện bàn ăn với cậu. 

Tư Viên là người bạn cậu quen hồi mới vào cấp 3, hai người là bạn thân cùng lớp. 

"A.. Hả? À ko tớ ko nói gì hết Á", Yến Chi giật mình khi Tư Viên lên tiếng hỏi cậu. 

Tư Viên thấy Yến Chi dạo này hồn hay để trên mây, đôi lúc lại thất thần ra đó. Học xong buổi chiều hai người lại cùng nhau đi về, tám chuyện với Yến Chi cũng câu được câu mất, đến khúc cua, hai người tạm biệt nhau rồi mỗi người một ngả, Tư Viên thì rẽ trái, còn Yến Chi thì đi thẳng. 

Tư Viên rẽ trái, thấy từ xa có một xe ôtô đang lao tới rất nhanh, cậu định quay sang nhắc bạn mình cẩn thận có xe, nhưng chưa kịp nói thì con xe đó đã vượt qua mặt mà Yến Chi đã ra đến giữa đường. 

" YẾN CHI, CẨN THẬN!!! " 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play