Khang phi nhẹ nhàng đưa mắt nhìn Quý phi, thoáng bắt gặp vạt áo nàng có vết loang màu nâu vàng nhạt, có lẽ vừa vô ý làm bẩn trong lúc hầu hạ Thái Hậu. Tuy nhiên, Quý phi vẫn ung dung như không có chuyện gì xảy ra, nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi.
Đức phi chỉ gật đầu, sắc mặt bình thản, ánh mắt kín đáo dõi theo bước chân của Quý phi rời đi, cho đến khi bóng dáng uyển chuyển khuất hẳn.
Trong khi đó, Quý phi vừa lên xe liễn, nét mặt thoáng lộ vẻ mệt mỏi, nụ cười như vỏ bọc che giấu tâm sự. Đến khi xe liễn trở về Chung Túy cung, nàng vẫy lui hết thảy cung nữ hầu cận, chỉ để lại Vũ Thạch bên cạnh.
"Nương nương, Thái Hậu lại làm khó dễ gì người sao?" Vũ Thạch dè dặt hỏi, vừa nói vừa tiến lên bóp nhẹ vai Quý phi.
Hoàng Nghi Kết lắc đầu, nhè nhẹ thở dài: "Không phải, Thái Hậu chỉ muốn ta tạm dừng một số việc."
"Vậy là vì sao chứ?"
"Là vì sao, ta cũng chẳng còn tâm tư mà nghĩ. Nếu Thái Hậu muốn ta dừng, thì cứ dừng vậy. Dù sao Càn Minh cung đề phòng nghiêm ngặt như thế, có muốn tiến thêm một bước cũng chưa đủ thời cơ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT