Kinh Trập gần đây thường cúi thấp người khi làm việc, động tác rõ ràng không tự nhiên, khiến Vân Khuê và Tuệ Bình tuy thấy qua cũng không hỏi, nhưng Cốc Sinh lại tò mò, thừa lúc nghỉ ngơi liền nặng nề vỗ lên lưng cậu.
“Kinh Trập, ngươi làm sao vậy? Có phải sinh bệnh rồi không?”
Kinh Trập bị dọa giật mình, thân thể khẽ run lên, quay người lại trừng Cốc Sinh với ánh mắt đầy bất mãn, tay vô thức che trước người, như muốn dịch chuyển che chắn thứ gì đó không tiện lộ ra.
“Ta không sinh bệnh.” Cậu cố trấn định, nhưng sắc mặt đỏ ửng và mồ hôi rịn trên trán khiến Cốc Sinh nghi hoặc.
“Thật không? Nếu không bệnh, tại sao mặt ngươi lại đỏ như vậy?”
“Bị ngươi làm giật mình thôi!” Kinh Trập quát khẽ, rồi nhanh chóng rời sang ngồi cạnh Vân Khuê, trông như muốn tránh xa Cốc Sinh.
Cốc Sinh cười ha hả, không chút ngượng ngùng, vẫn theo sát, chen vào ngồi cùng. Mấy người quây lại, nói chuyện phiếm dưới tán cây râm mát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT