@Lời nói đầu tiên mình xin được nói rằng: Mình đã và đang edit một bản mới mà đã có người làm rồi. Mình chỉ đang dịch dựa theo truyện gốc và tham khảo cách edit bạn dịch trước thôi, chứ mình không có lấy truyện bên bạn ấy qua bên này. Do mình thích edit cho nó mượt và có chỗ đọc truyện dễ dàng cho mình nên mình mới làm và đăng lên thôi. Tiếp theo mình xin lỗi vì đã dịch trùng truyện với bạn edit khác. Nhưng mình sẽ dịch 1 bản mới theo ý của mình. Nên các bạn không thích cách edit của mình thì có thể bỏ qua. Cảm ơn các bạn đã quan tâm.@
*********
Kinh Trập là thái giám. Nhưng mà là một thái giám giả. Đây là một bí mật.
Có một bí mật còn phiền phức hơn cả bí mật này, chuyện rằng cậu đang lén lút hẹn hò với một thị vệ ở trong cung.
Thị vệ này rất đẹp, tính cách lại thất thường.
Tất nhiên là chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó.
Kinh Trập xui xẻo bị kết nối với một hệ thống kỳ lạ cùng một loạt nhiệm vụ mà cậu chẳng thể hoàn thành được.
Xui xẻo hơn nữa là nếu nhiệm vụ thất bại, hệ thống sẽ trừng phạt!
Còn xui xẻo hơn hơn thế nữa là, vào lần đầu tiên mà cậu thất bại, có một tên xui xẻo cũng bị vạ lây.
Nhưng mà… cái tên xui xẻo này khá đẹp.
Mỗi tội là tính cách không tốt.
Cực kỳ không tốt.
.
Kinh Trập không biết là do cậu quá u mê hay bị trúng tà gì nữa, tự dưng lại lấy đá đập vào chân mình.
Chắc là do tên kia quá ưa nhìn.
Thực sự rất là đẹp.
Lúc bị lôi ra khỏi Lãnh Cung, hai chân bị đè nặng xuống sàn, máu tươi trên đất nhuộm hồng xiêm y, có người dẫm lên vạt lụa nhớp máu, ngửa đầu cậu lên —
Hoàng đế, trông giống hệt thị vệ đẹp trai của cậu, chỉ mang khuôn mặt vô cảm. Bàn tay dính máu vỗ nhẹ vào sườn má cậu, “Sợ cái gì?”
Hoàng đế ngửi cần cổ của Kinh Trập, hơi thở ướt lạnh khiến cậu run rẩy.
“Chẳng phải ngươi thích quả nhân sao?”
Kinh Trập hối hận rồi. Nếu biết trước, nếu biết trước thì cậu đã…
Bạn tốt: “Nếu biết trước thì ngươi đã không làm loạn thế à?”
Kinh Trập: “… Là do hắn quá đẹp!”
Bạn tốt: “Ngươi hết cứu rồi”.
*******
Truyện sợ điên. Công là bạo quân thật, là một kẻ điên. Mình đọc vừa thích vừa hoảng vì công hành xử không có logic gì cả, hắn có thể giết sạch những người đánh thức mình khi ngủ, cũng có thể hạ lệnh diệt trừ toàn bộ người hầu của một cung chỉ vì không ưa. Công cũng có một khát khao điên cuồng được bóp chết thụ, đến nỗi hắn phải giết người để nhẫn nhịn trước mỗi buổi date hàng tuần của hai đứa. Tuy nhiên, công thụ là lần đầu của nhau, công không động vào hậu cung. Bình thường quen đọc bạo quân “fake” nên đọc bộ này rén nhẹ, ai không thích có thể lùi lại.
Thụ là thái giám giả. Truyện cung đấu có rất nhiều chi tiết xoay quanh cuộc sống lao động thường ngày của hội bạn thái giám của thụ trong cung. Thụ tốt bụng, mềm xèo, nhân thê, vừa sợ vừa thương chồng. Lúc công “là thị vệ” hai đứa chỉ hẹn hò hàng tuần, đến ngày là lao vào nhau xà nẹo, ôm ấp, cưng nựng, tặng đồ handmade cho nhau. Thụ là kiểu mẫu chó con, bị công bắt nạt thì ư ư hai tiếng rồi ôm hắn tiếp. Tuyến tình cảm siêu nhanh, khoảng chương 20 thụ coi anh thị vệ yêu là bồ rồi mặc dù vẫn hơi sợ hắn một chút.