Hơn nữa Khương Chi Tử chỉ đến thị trấn một chuyến thì vác bao lớn bao nhỏ về nhà, trở về còn mua thịt, mua thức ăn, nếu nói cô ta không có tiền thì ai mà tin?
Vậy tiền của cô ta ở đâu mà ra?
Trước đây Khương Chi Tử có bề ngoài xinh đẹp, người trong thôn cũng biết rất rõ, tuy bây giờ cô ta đã gầy gò làm mất đi vẻ đẹp ban đầu nhưng rốt cuộc thì nhan sắc vẫn còn đó, chắc chắn có người làm công ăn lương của nhà nước đã xem trọng cô ta, mới chu cấp cho cô ta.
Khương Quế Phân nghĩ như vậy, trên mặt bà ta cũng lộ vẻ ghen ghét nhưng lập tức nở nụ cười nham hiểm.
Bà ta vẫn còn ghi thù chuyện trên xe bò hôm nay, chắc chắn bà ta phải tuyên truyền chuyện xấu của Khương Chi Tử này mới được.
Vừa suy nghĩ xong, bà ta đã nhìn thấy Khương Chi bưng một cái bát có màu sắc bóng loáng, trong đó là thịt kho nóng hôi hổi, đi đến sát vách. Ánh mắt của Khương Quế Phân bị thu hút bởi thịt kho, trong thoáng chốc bà ta còn chưa chú ý đến cái vá lớn trong tay Khương Chi.
Mặt mày Khương Chi lạnh lùng, đẩy cửa sân nhà sát vách ra, bước vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play