Khương Chi biết vì những lời Khương Quế Phân nói hôm nay mà cậu bé canh cánh trong lòng.
Khương Chi gắp một miếng thịt, đút vào miệng Đản Tử, nói: “Con đừng quá để ý đến! Làm tốt việc của mình là được! Con chắc chắn không ăn đồ ăn ngon thế này sao? Không ăn thì buổi tối sẽ đói bụng.”
Đản Tử nhìn dáng vẻ cười híp mắt của cô, buồn rầu nói: “Con không thích họ nói mẹ, rõ ràng không phải như thế.”
“Miệng trên người người ta, chúng ta không thể quản quá nhiều, thanh giả tự thanh*, huống hồ mẹ cũng đã báo thù rồi, không cần để ý nhiều như vậy! Mau ăn cơm đi! Buổi tối mẹ còn bận làm việc, con quên rồi sao?”
*Thanh giả tự thanh: Ý nói bản thân trong sạch, ngay thẳng thì không cần giải thích, trong sạch tự mình biết.
Đản Tử nghe xong, hai mắt cũng căng tròn, giống như cậu bé đã nhớ ra nên vội vàng cầm đũa lên lùa cơm.
Cậu bé tự nói trong lòng mình: Đây là công việc đầu tiên mẹ tìm được, cậu bé nên ủng hộ mẹ mới được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT