Trong đám đông còn lại, chỉ có một mình Đản Tử thật lòng vui mừng cho Khương Xuân, tất cả những người dân trong thôn còn lại đều hối hận không thôi. Nếu biết trước Khương Xuân là con nhà có tiền như thế, họ nên qua lại với cô bé cho tốt mới được, nếu vậy nói không chừng lúc này còn có thể thừa dịp mà kiếm được lợi lộc gì đó.
Khương Chi nhìn theo chiếc xe jeep rời đi, trong lòng cũng cảm thán.
Ban đầu cô đã lên kế hoạch gia tăng hảo cảm với nữ chính nhưng bây giờ kế hoạch đã không theo kịp sự thay đổi.
Thi Nam Châu trở về, cốt truyện chính của ngôn tình sủng cũng bắt đầu, xem như đã đi vào quỹ đạo chính rồi. Cứ như vậy, có lẽ Thi Liên Chu sẽ không quay lại thôn Khương Gia nữa, lưỡi dao sắc bén treo trên đầu cô cũng chuyển góc độ rồi.
Trên đường trở về, vẻ mặt Đản Tử tỏ ra cô đơn.
Khương Chi cân nhắc một lúc, nói: “Không nỡ rời xa chị Xuân Xuân sao? Vậy con phải học hành cho giỏi, ra khỏi thôn Khương Gia, thậm chí là ra khỏi huyện Thấm, sau này sẽ có cơ hội gặp mặt, đúng không?”
Đản Tử nghe thấy lời này thì cảm thấy rất có lý, cậu bé quay đầu nhìn Khương Chi: “Mẹ, con thật sự có thể đến trường sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT