Khóe miệng Nguyễn Du hơi mím lại, lộ ra một nụ cười ngại ngùng, nói: “Tô mẫu ho nặng như vậy, chắc chắn không thể ngủ được, A Du sẽ giúp tổ mẫu giảm ho trước, ít nhất đêm nay có thể ngủ được ngon.”
“Hay quá hay quá, Nguyễn tiểu thư, tiểu thì cần gì cứ việc phân phó.” Lý ma ma nghe nói có thể giúp Mục thị không ho, vô cùng kích động.
Nguyễn Du cũng không ngại ngần, liền báo cho Lý ma ma những thứ mình cần, để bà ấy đi tìm.
Đều là những thứ khá phổ biến, trong bếp đều có, nếu không thì Nguyễn Du cũng không để bà ấy đi như vậy.
Sau khi Lý ma ma đi, Nguyễn Du bảo Mục thị nằm xuống giường, nàng xắn tay áo lên, bắt đầu xoa bóp huyệt đạo cho Mục thị, giải thích: “Tổ mẫu, cháu xuống tay có thể hơi mạnh, người chịu khó một chút. Cháu sẽ xoa bóp vài huyệt này, có thể giúp người hóa đờm ra, như vậy sẽ không khó chịu nữa.”
Mục thị được xoa bóp huyệt đạo, lại uống nước canh mà Nguyễn Du đã chuẩn bị, cảm thấy cổ họng dễ chịu hơn nhiều. Dù không thể hoàn toàn hết đờm, nhưng ho cũng nhẹ hơn nhiều, ho cũng không còn thường xuyên nữa.
Cụ cảm thấy tinh thần sảng khoái, thấy đôi tay trắng nõn của Nguyễn Du đã ấn đỏ, lòng đau xót: “Du nha đầu của chúng ta thật như Hoa đà tại thế vậy, chỉ cần làm như vậy, tổ mẫu đã thấy dễ chịu hơn nhiều. Chỉ có điều làm cháu mệt rồi chứ? Mau mau, thời gian không còn sớm, Lý ma ma, mau đưa Du nha đầu về phòng nghỉ ngơi đi.”
Nguyễn Du đứng dưới ánh nến, hàng mi dài tạo bóng in trên mặt, trông thật ôn nhu khiến người yêu thích: “Tổ mẫu, A Du không mệt.”
Khi Lý ma ma tiễn Nguyễn Du ra ngoài, Mục thị đã tặng nàng một chiếc vòng tay ngọc bích, ngọc bích rất trong suốt, nhìn là biết có giá trị không nhỏ. Nguyễn Du muốn từ chối nhưng không thể, chỉ có thể nhận lấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT