Túc Lê đứng bên cạnh lắng nghe hai vợ chồng nói chuyện, cậu hiểu ý đại khái, chỉ có điều việc họ so sánh người với mèo có chút khó hiểu.
Nhưng nghĩ đến cách nói chuyện thoải mái của Nhân tộc hiện nay, có lẽ đây là thói quen của họ.
Nhưng mà cậu thực sự muốn đi xung quanh một chút. Ngay khi bước vào ngôi trường này cậu đã cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ, như thể nơi này có thể khiến tâm hồn vốn bồn chồn nôn nóng của cậu dần bình tĩnh lại. Cậu rời khỏi cánh tay của ba Túc, bước vài bước về phía trước dọc theo bóng cây, vợ chồng họ Túc thấy vậy cũng không ngăn cản, chỉ cẩn thận đi theo phía sau con trai.
Những bước đi rất vững vàng nhưng không thể ngăn đôi cánh nhỏ phía sau bộ đồ lông xù của cậu lắc lư theo mỗi bước đi, trông giống hệt như dáng vẻ của một con Thần Loan điểu non đang lắc lư từng bước học cách bước đi. Vì dòng máu của hai vợ chồng rất thuần khiết và cao quý nên từ lúc sinh ra cậu đã có thể hóa thành hình người, khi còn nhỏ họ từng thấy Túc Minh không kiểm soát được hình dáng và biến thành một con mèo nhỏ, nhưng lại chưa bao giờ thấy nguyên hình của Túc Lê.
“Bé con mọc lông trắng rồi.” Ba Túc cảm thán: “Vài ngày nữa anh sẽ gọi Bạch Họa Mi đến kiểm tra lại, lần trước kiểm tra con còn chưa biết đi, biết đâu giờ có bước tiến mới trong việc kiểm tra khuyết tật bẩm sinh của con."
Mẹ Túc nhìn bóng lưng bé con, không khỏi nghĩ đến những con chim non xinh đẹp trong tộc: “Chắc chắn con sẽ là một con Thần Loan điểu rất đẹp.”
“Hy vọng là mập mạp trắng trẻo.” Ba Túc bổ sung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play