Cậu quay đi chỗ khác, kiểm tra tình trạng cơ thể mình, linh khí từ đồ ăn cậu hấp thu đã chuyển hoá thành linh lực, từ từ bồi bổ linh mạch và xương cốt yếu ớt. Cậu thử dùng một tia thần lực Phượng Hoàng dẫn dắt chúng, ai ngờ mới dùng được mấy giây, linh mạch vất vả lắm mới tạo ra được lại truyền đến cơn đau nhói cảnh cáo, thế là cậu chỉ có thể bất đắc dĩ cất thần lực đi.
Quá chậm, chậm chết đi được.
Túc Lê từ dưới đất bò dậy, vén chăn, chống ghế sô pha đứng lên thì thấy ba Túc đang ngồi trên chiếc bàn cách đó không xa. Vạn vật có linh, linh sinh thay đổi, những sinh vật đã bước lên con đường tu luyện có thể dễ dàng nhận ra linh khí ẩn chứa trong vạn vật. Nhưng trong mắt người bình thường thì món ăn ẩn chứa linh khí nhiều nhất chỉ là ăn ngon hơn món bình thường chút thôi, không khác gì những món khác.
Ban đầu Túc Lê không chú ý đến chi tiết này. Trước đây đồ ăn mà cậu ăn món ăn cũng chứa linh khí nên cậu chưa từng để tâm đến vấn đề lương thực Nhân tộc. Nhưng sau chuyện ăn cháo hôm nay, cậu không khỏi để ý đến vấn đề này. Nếu nói sữa bột là ngoài ý muốn thì món cháo kia không thể nào trùng hợp như vậy được.
Ở thời đại trước đây cậu sống, những Nhân tộc có thể ăn ngũ cốc chứa linh khí một là vua chúa, hai là thế gia tu đạo.
Túc Lê không khỏi cẩn thận quan sát ba Túc. Sau một hồi nghiêm túc nhìn ngắm, cậu hoàn toàn không phát hiện ra chút đặc điểm hay khí chất thuộc về tu sĩ nào trên người ông ấy. Nếu là tu sĩ thì ông ấy chỉ cần thuật vào mộng là có thể làm Túc Minh ngừng khóc rồi, Tích Cốc đan có thể giải quyết vấn đề no bụng... Chứ không nhất thiết phải mất công tốn sức "làm việc" như vậy, dành thời gian tu luyện sớm ngày lên cấp còn hơn.
Trong ký ức hỗn loạn của cậu, người nhà họ Túc chưa từng sử dụng thuật pháp, chứng tỏ người nhà cậu là người bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT