Song, đàn ông là loài động vật lòng tham không đáy. Khi tiền tài rủng rỉnh, Thành Luân lại ngó qua Nguyệt Hà, đem tiền bạc cung phụng cho cô nàng xinh đẹp này.
Đúng là đê tiện!
Giờ đây cô trở mình rồi, hóa thân thành con gái nhà giàu, đột nhiên cảm thấy đôi nam nữ dâm tiện này không còn xứng với mình nữa. Nguyệt Hà lại xoay qua nịnh bợ, ả cầm chiếc váy dạ hội đắt đỏ ướm thử lên người, nói khéo: “Chao ôi, Mẫn Nhi, bà xem cái váy này đẹp ghê chứ? Nhưng đắt quá trời. Haizz… Người không tiền sống chán vậy đó! Thấy món mình thích mà không có dám mua.”
Mẫn Nhi cười khẩy. Tưởng cô giống con khờ Ánh Dương kia ư? Nếu là nó có khi hiện tại đang tươi cười móc hầu bao, bảo Nguyệt Hà cứ lấy đi, nó sẽ tặng. Còn cô lớn lên từ gia đình bình thường, không dư dả mua mấy thứ xa xỉ như thế.
“Thích sao?” Mẫn Nhi cười khẽ. Nguyệt Hà hai mắt lập tức sáng lên như đèn pha ô tô, gật đầu lia lịa. Ả biết mấy đứa có tiền thích nhất là dùng tiền để phô trương, chỉ cần nịnh nọt và nhún nhường chút xíu là khác ngay.
“Bộ này… rất đẹp đúng không?”
Nguyệt Hà hỏi dò, tham lam kia còn che giấu được ư? Mẫn Nhi cầm thử bộ váy lên ngắm một chút rồi gật gù: “Đúng là đẹp thật. Nhưng, bà mua nó để làm gì?”
Nguyệt Hà nhất thời cứng họng. Xưa giờ ả mua đồ cần quan tâm gì đến việc sử dụng cơ chứ? Thích thì mua thôi. Dù sao nếu không phải là anh Luân tặng thì cũng do Ánh Dương trả tiền, hoặc do đám bèo bọt trong trường, trong công ty theo đuổi mà mua cho nên cần gì phải tiếc?
“Nguyệt Hà, hình như bà quên rồi thì phải. Tôi không phải con Dương đâu!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play