Mẫn Nhi thoạt đầu có chút bất ngờ, nhưng đầu cô kề sát tim anh, nghe rõ tiếng tim đập rộn ràng phấn khích liền biết đây chỉ là dối trá. Mẫn Nhi à, mắt nhìn người của mày kém quá! Một tên đàn ông sứt sẹo thế này mà mày cũng u mê ư? Ngày đó Mẫn Nhi thích dáng vẻ hào hoa, lịch lãm cùng phong thái thư sinh của Thành Luân, thương thầm anh đến độ làm gì cũng liên tưởng đến viễn cảnh mình và Thành Luân hạnh phúc bên nhau. Nhưng cuộc đời lại trêu ngươi, người anh ta quen lại là Ánh Dương, còn người anh ta muốn lên giường chính là Nguyệt Hà. Chỉ có cô mãi là phương án dự bị. Nếu không phải nhà họ Mai nhận cô làm con ruột thì có khi hiện tại anh ta cũng chẳng mảy may ngó tới cô đâu.
Thật đau lòng làm sao!
“Đừng đi, em cô đơn lắm…”
Mẫn Nhi lần nữa nũng nịu, lần này Thành Luân nhếch mép cười đắc ý, bắt đầu thì thầm bên tai cô những lời đường mật. Thỉnh thoảng cô sẽ che miệng cười khúc khích phụ họa, Thành Luân quẳng bóng dáng Nguyệt Hạ sang một bên, trong mắt chỉ còn mỗi cô gái bé bỏng này.
Hai người dắt tay nhau lên tầng năm, tại khách sạn La Nuit này có thể nhìn được cảnh đêm rất đẹp. Cô có thể chọn tầng cao nhất, bảo mật nghiêm ngặt nhất để có không gian riêng tư nhất định nhưng Mẫn Nhi không làm vậy, cô muốn để người đó tìm được đến đây.
Thành Luân kéo cô vào phòng, dù có là người mưu mô nhưng đối với chuyện này Mẫn Nhi vẫn là một cô gái trong sáng nên không kiềm được sợ hãi mà run lên. Điều này càng khiến con thú hoang trong người Thành Luân điên cuồng gào rú. Anh từng lên giường với Ánh Dương, Nguyệt Hà, mỗi người mỗi “vị”, chỉ có Mẫn Nhi là chưa từng bị “nhúng chàm”. Sau đêm nay, mối quan hệ giữa hai người nhất định càng thêm khăng khít cho xem.
Vai áo bị kéo trễ xuống, lộ ra khuôn ngực trắng hồng bọc trong lớp áo lót viền ren xinh xắn. Mẫn Nhi tự dưng ác cảm muốn né qua một bên nhưng trong mắt Thành Luân đây lại là hành động nũng nịu dễ thương, anh ta an ủi những lời sáo rỗng, như có như không ép cô xuống mặt nệm mềm mại tựa bông. Thân thể nam nữ kề sát vào nhau, quấn quýt như uyên ương không rời. Mái tóc dài của Mẫn Nhi xõa trên gối trắng như tuyết, nước da tuy không trắng nhưng hồng hào và mềm mại. Bàn tay cô lạnh lạnh chạm bên thắt lưng của anh khiến Thành Luân càng thêm điên cuồng. Thành Luân cưỡng ép đặt lên môi cô một nụ hôn, ban đầu nhẹ nhàng sau dần mãnh liệt hơn. Tay anh thành thạo cởi bỏ từng món quần áo trên người cả hai, cho đến khi cả hai toàn thân chỉ còn da thịt kề bên nhau thân mật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play