Đàm Diễm Lệ cắn chặt đôi môi khô nứt nẻ, như hạ quyết tâm lớn nói: “Tôi muốn cầu xin cô có thể đưa tôi đến chỗ lão Triệu không? Không có anh ấy, tôi không thể sống nổi.”
Nói xong, cô ta lại chảy hai hàng nước mắt, càng khiến cả người trông yếu đuối và bất lực hơn, nhưng đáng tiếc Đinh Mộ không tin vào trò này của cô ta.
Đinh Mộ khinh bỉ hờ hững nói: “Tại sao tôi phải giúp cô?”
“Là các người đã đuổi lão Triệu đi. Tôi không nơi nương tựa, không có gì cả. Các người phải chịu trách nhiệm với tôi!” Cô ta không kìm được lớn tiếng chỉ trích Đinh Mộ.
“Có bệnh!” Đinh Mộ buông một câu, quay người bỏ đi.
Đối với loại phụ nữ như hoa tầm gửi này, Đinh Mộ tin rằng vứt cô ta ở đâu cũng có thể sống, hơn nữa còn sống tốt hơn bất kỳ ai. Tất cả kỹ năng lợi hại của cô ta đều được sử dụng để đối phó với đàn ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play