Đến nơi thuyền xung phong neo đậu, Mai Ngạn Quân quay đầu nhìn lại khu biệt thự phía sau, thản nhiên nói: “Chúng ta có thể thận trọng đề phòng, nhưng không cần quá lo lắng, chúng ta chỉ muốn sống yên ổn, không có xung đột lợi ích với những người đó, không đáng để bọn họ phải tốn nhiều công sức.”
Lên thuyền, xuồng cao tốc từ từ rời đi, Đinh Mộ quay đầu nhìn biệt thự Klein dần khuất xa. Nơi này cách xa khu đô thị, đất rộng người thưa, không biết ý định của Cố Nghị khi chọn nơi này làm căn cứ tạm thời là gì.
Đã tận thế rồi mà còn dùng thủ đoạn mưu quyền đoạt lợi.
Khi thảm họa ập đến, không chỉ thấy được sự ấm áp và lạnh lùng giữa người với người, mà còn có cả sự vị tha và ích kỷ.
Đinh Mộ và những người khác trên thuyền dầm mưa gần một tiếng đồng hồ mới đến được tiểu khu.
Bọn họ chậm trễ một khoảng thời gian ở biệt thự, thời gian trở về hôm nay cũng giống như hôm qua, trên đường về không còn nhìn thấy mấy thuyền ra ngoài tìm vật tư nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT