Từ nhỏ, cô đã được sinh ra trong một gia đình khá giả, sau khi kết hôn với Mai Ngạn Quân, cô cũng không gặp khó khăn về kinh tế.
Cô vẫn luôn sống không tranh với đời, độc lập tự tin, đối xử chân thành với mọi người, hiểu biết ơn.
Cho nên đối với cô mà nói, những vấn đề có thể giải quyết bằng tiền, thì cơ bản đều không phải vấn đề gì lớn, cô cũng sẽ không làm những việc trái với lương tâm của mình.
Chợ nông sản quá rộng, thịt rau ở đây khá rẻ, nếu đã đến rồi thì cô định mua nhiều một chút.
Mấy người trong nhà đều là động vật ăn thịt, bữa nào cũng phải có thịt trên bàn ăn, rau xanh có thể trồng trên đất đen trong không gian, Đinh Mộ đi về phía khu bán thịt.
Thịt heo tươi, sườn, dạ dày heo, xương heo, thịt nạc mỗi loại mua 20 cân.
Theo lời người bán hàng, quầy thịt bò bên cạnh chính là bò vàng chính tông, có vị bò rất đậm đà.
Đinh Mộ mua 20 cân thịt bò, xương bò và một miếng sườn bò, xương bò quá cứng nên Đinh Mộ nhờ ông chủ cắt nhỏ, đóng thành từng túi ba cân.
Bước qua khỏi sạp thịt bò là mấy sạp thịt dê, mấy chủ sạp nhìn Đinh Mộ với ánh mắt sáng lấp lánh, khách hàng lớn đây mà! Bọn họ lần lượt chào mời thịt dê của mình.
Đinh Mộ dừng lại trước một quầy hàng đang ra sức mời chào.
“Bà chủ xem thử đi, chỗ tôi có dê đen chính tông được vận chuyển từ Mông Cổ đến, tất cả đều được chăn thả tự nhiên không cho ăn thức ăn chăn nuôi.”
“Giá bao nhiêu một cân?”
“Bán 40 đồng, cô mua thì 38 đồng!”
Thấy ông chủ muốn bán nhưng lại cho giá không công bằng, Đinh Mộ quay người bỏ đi.
“Cô muốn mua bao nhiêu, mua nhiều còn có thể giảm giá thêm.” Ông chủ vội vàng nói.
“Cả con nặng bao nhiêu? Tôi muốn mua một con.” Đinh Mộ trực tiếp đưa ra số lượng.
“Mua cả con thì tôi lấy giá thấp nhất cho cô, 33 đồng, con này vừa mới giết thịt đưa đến đây, 70 cân.” Chủ hàng nghe vậy, chỉ vào con dê đặt trên bàn phía sau quầy rồi nói.
“Bao gồm cả chặt nhỏ đúng không?” Xương dê khá cứng, với sức của cô thì không thể chặt nổi.
“Yên tâm đi, chúng tôi sẽ lọc thịt, chặt xương cho cô, thái lát cũng không thành vấn đề.”
Đinh Mộ sảng khoái trả tiền, tổng cộng 2310 đồng, chủ hàng tặng kèm cả bộ lòng dê, lọc xương, chặt miếng, chia thành từng túi riêng theo yêu cầu của cô.
Mua thịt dê xong, Đinh Mộ không định mua thêm gì nữa, đứng bên cạnh nhìn chủ hàng và hai phụ tá chia nhỏ thịt.
Xương bò mua quầy bên cạnh đã được ông chủ chặt nhỏ, Đinh Mộ bảo bọn họ lát nữa mang cả thịt bò và thịt dê ra ngoài xe giúp cô, quá nhiều quá nặng, cô không thể xách nổi.
Thịt dê được chặt và đóng gói xong, Đinh Mộ xách mấy túi thịt heo, cùng hai nhân viên bán thịt bò và thịt dê đi về phía bãi đậu xe.
“Em gái, có người đi theo cô.” Nhân viên bán thịt bò nói với Đinh Mộ.
Đinh Mộ quay đầu nhìn lại, là bà lão cãi nhau với người bán rau củ kia.
“Đi theo cô rất lâu rồi đó.” Nhân viên bán thịt dê bên cạnh cũng phụ họa.
Cô mở cốp xe, bỏ mấy túi thịt heo đang xách trên tay vào trong, cảm ơn hai người bán hàng đã giúp đỡ.
Đinh Mộ quay sang nhìn bà lão đã bước đến trước mặt, chẳng lẽ bà lão định ăn vạ cô à?
“Bà còn việc gì không?”
Bà lão tỏ vẻ áy náy nói: “Bà vẫn chưa cảm ơn cháu đâu, lúc nãy thật sự rất cảm ơn cháu! Về nhà bà sẽ trả tiền cho cháu.”
“Cũng không đáng bao nhiêu tiền, bà không cần bận tâm, trưa rồi đó, bà mau về nhà đi!” Đinh Mộ chân thành khuyên nhủ.
Cảm ơn xong, bà lão xin số điện thoại của Đinh Mộ rồi ra khỏi chợ.
Chương 30: Động Đất
Khi Đinh Mộ lái xe ra ngoài, thì bà lão đã đi đến ven đường, có vẻ như chuẩn bị bắt taxi về nhà.
Nhớ đến chuyện bà lão bị mất cả ví tiền và điện thoại, Đinh Mộ quyết định làm việc tốt đến nơi đến chốn.
Dừng xe, Đinh Mộ hạ cửa sổ xe từ xa: “Bà ở đâu vậy, cháu đưa bà về.”
“Bà ở Đông Châu số 1, cũng khá xa, có thể không thuận đường, thôi không làm phiền cháu nữa, về nhà bà bảo ông nhà chuyển tiền cho cháu nhé.” Bà lão lịch sự nói.
“Bà lên xe đi! Thuận đường, cháu cũng ở Đông Châu số 1.”
“Thật à, vậy thì tốt quá rồi.” Bà lão cũng không dài dòng, nhanh nhẹn lên xe.
“Cháu mới chuyển đến à?”
“Vâng, hôm nay cháu đến dọn dẹp vệ sinh, chuẩn bị chuyển đến trong khoảng thời gian này.”
Hai người trò chuyện rôm rả, bà lão tên Vương Huệ Trinh, chỉ có một người con trai đã kết hôn lập gia đình, đang làm việc ở Bắc Kinh, một năm không về nhà được mấy lần, trong nhà chỉ có hai vợ chồng bà ấy, cả hai đều đã nghỉ hưu.
Đinh Mộ đưa bà Vương đến cổng tiểu khu Đông Châu số 1.
Chỉ mất vài phút lái xe
Quãng đường bảy, tám cây số chỉ mất vài phút lái xe đã đến nơi, Đinh Mộ đưa bà Vương đến cổng tiểu khu Đông Châu số 1.
Khi về đến nhà và chuẩn bị xuống xe, Đinh Mộ thấy điện thoại hiển thị một khoản chuyển khoảng 87 đồng từ người lạ được gửi đến cách đây hơn mười phút, chắc là do bà Vương gửi đến.
Mở cốp xe, cất đống thịt mua hôm nay vào không gian lưu trữ.
Về đến nhà đã hơn hai giờ chiều, vừa mệt vừa đói, Đinh Mộ vội vàng lấy một phần cơm thịt băm cà tím đã làm sẵn từ không gian ra để ăn.
Ăn no, uống một cốc nước suối linh tuyền trong không gian để bớt mệt và bổ sung năng lượng, lúc này cô mới cảm thấy sức lực của mình đã hồi sinh.
Bước vào không gian để kiểm tra các loại cây trồng lúc trước, khoai tây, bắp cải có thể thu hoạch được rồi, còn khoai lang và ngô ngọt thì nhìn râu ngô còn non, phải đợi một thời gian nữa mới thu hoạch được.
Cô cầm lấy chiếc cuốc, hì hục bắt đầu đào khoai tây, chưa từng làm việc đồng áng, cho nên cô đào rất cẩn thận vì sợ đào hỏng những củ khoai tây ở lớp đất phía dưới mất.
Không biết là do chất đất trong không gian tốt hay do nước tưới có pha lẫn nước suối linh tuyền, chỉ trồng một hàng ngắn ba bốn mét, nhưng mỗi gốc cây đều thu được rất nhiều củ, đào xong Đinh Mộ ước tính khoảng hai ba trăm cân, sản lượng cao ngất ngưởng.
Tiếp theo, cô thu hoạch những bắp cải xanh mướt như ngọc bích, bẻ một ít ngô non để nấu canh tối.
Tối nay sẽ nấu món bắp cải hầm khoai tây, rồi hầm thêm canh xương bò củ cải và ngô.
Ra khỏi không gian, mở máy tính, Đinh Mộ cố ý lên trang web chính thức của quốc gia để xem tin tức về động đất và thời tiết.
Động đất vẫn thỉnh thoảng xảy ra, chỉ là không còn lên top hot search, cũng không ai đặc biệt quan tâm nữa.
Lấy ra cuốn sổ nhỏ ghi chép, cô cẩn thận ghi lại thời gian xảy ra động đất trên mạng.