Đinh Mộ chia sẻ suy nghĩ của mình, Mai Ngạn Quân cũng đồng ý đổi chỗ ở, bọn họ sẽ bán căn nhà này sau Tết.
“Bán căn nhà này, chúng ta phải tìm một nơi ở mới phù hợp, chỗ nào thích hợp đây?” Đinh Mộ mở laptop rồi tìm kiếm bản đồ các khu vực trong toàn thành phố.
“Chỗ này đi, anh thấy rất phù hợp, Đông Châu số 1.” Mai Ngạn Quân chỉ vào một khu nhà chung cư ở ngoại ô, gần lối ra vào cao tốc. “Sau khi lãnh đạo cũ của anh nghỉ hưu đã chuyển đến đây sinh sống, anh và đồng nghiệp đã từng đến đó ăn cơm một lần. Chủ thầu xây dựng khu nhà chung cư này là một ông lớn bất động sản trong nước, bọn họ quảng cáo rằng những ngôi nhà ở đây có thể chịu được động đất cấp 8. Nhưng mà, vì đây là khu ngoại ô, gần cao tốc, các tiện ích xung quanh chưa hoàn thiện cho nên không có nhiều người mua, tỷ lệ vào ở cũng thất, tất cả đều là nhà sẵn đã hoàn thiện.”
“Được, chỗ này đi. Vậy chúng ta nên thuê hay mua?”
“Đều là nhà mới, mới mở bán vào năm ngoái, chúng ta sẽ trả tiền đặt cọc trước rồi vay thế chấp trả phần còn lại.”
Nghe Mai Ngạn Quân phân tích, Đinh Mộ vô cùng tán thành.
Hai người bàn bạc mọi chi tiết, thời gian đã đến nửa đêm.
Sáng hôm sau, đã hơn 9 giờ, vệ sinh cá nhân xong thì bọn họ lái xe chở hai đứa nhỏ xuống lầu ăn sáng.
Hai đứa nhỏ đòi ăn Tiểu Long Bao, Đinh Mộ gọi cho mỗi đứa một lồng hấp, thêm một ly sữa đậu nành.
Cô gọi cho mình và Mai Ngạn Quân một bát cháo trứng bách thảo thịt nạc, bánh bao thịt và bánh ú.
Ăn cháo trong bát, Đinh Mộ liếc thấy mấy cục than đặt ở góc cửa hàng, cô nháy mắt với Mai Ngạn Quân.
Mai Ngạn Quân nhận được ám hiệu, anh cũng quay đầu lại nhìn rồi gật đầu với Đinh Mộ.
Ăn sáng xong, Đinh Mộ đưa bọn nhỏ về xe trước, Mai Ngạn Quân thanh toán rồi tiện thể hỏi thăm thông tin.
Chẳng bao lâu, Mai Ngạn Quân cũng ra ngoài, vừa ngồi vào ghế xe, Đinh Mộ vội vàng hỏi: “Chủ quán nói đặt than ở đâu rồi à?”
“Ừ, ở khu Đại Tân.”
“Chúng ta đi bây giờ hay là?”
“Chở theo bọn nhỏ không tiện, chúng ta phân công làm sẽ nhanh hơn. Anh tự lái xe tải qua đó, em đưa bọn nhỏ đến kho bên kia nhận hàng.” Mai Ngạn Quân vừa lướt bản đồ trên điện thoại vừa nói: “Khu Đại Tân bên kia có bán nhiên liệu, anh xem rồi mua một ít.”
Phân công xong, Mai Ngạn Quân đi lái chiếc xe tải chiếc xe tải Isuzu thuê đậu ở bãi đậu xe lộ thiên cách khu dân cư không xa, Đinh Mộ chở hai đứa nhỏ đến thẳng kho.
Cô chơi trò chơi với bọn nhỏ trong kho một lúc, bọn họ nhìn thấy một chiếc xe tải lớn từ từ dừng lại trước cửa, phía sau còn có một chiếc khác.
Hai ba công nhân xuống xe, tay kéo mấy cái xe đẩy chuẩn bị dỡ hàng, Đinh Mộ hướng dẫn bọn họ xếp từng chồng ở nơi sâu nhất bên trong kho.
Mất hơn một tiếng để dỡ hai xe than tổ ong, tin nhắn Mai Ngạn Quân gửi đến cho thấy anh đã đặt tổng cộng 30.000 viên, anh đã thanh toán 1 vạn đồng tiền đặt cọc, phần còn lại Đinh Mộ đếm xong không có sai sót thì thanh toán 2 vạn đồng còn lại.
Chương 20: Vợ Chồng Hợp Lực 2
Hai đứa nhỏ chơi trước cửa kho, bên trong kho tắt đèn, bên ngoài không nhìn rõ tình hình bên trong, Đinh Mộ nhân cơ hội thu than tổ ong vào không gian.
Cô dọn sạch bụi than trên sàn nhà, một chiếc xe tải lớn khác lại dừng trước cửa, những hộp than củi xếp chồng cao bên trong thùng xe, tài xế nói rằng xe này nặng đến 3 tấn.
Mai Ngạn Quân làm việc rất tỉ mỉ, không cần Đinh Mộ động tay, cũng có công nhân đi theo xe dỡ hàng, cô chỉ cần cho bọn họ biết đặt ở đâu và đặt thế nào, dỡ xong thì kiểm tra và thanh toán.
Bận rộn đến gần hai giờ, hai đứa nhỏ đói bụng la ầm lên, Đinh Mộ gọi đồ ăn ngoài.
Ăn xong, hai đứa nhỏ ngủ trưa trên chiếc giường nhỏ trong văn phòng của Lưu Anh Kiệt.
Mai Ngạn Quân đúng là xuất thân quân đội, khả năng hành động mạnh mẽ, hiệu quả công việc cao.
Đinh Mộ đang xem tin nhắn Mai Ngạn Quân gửi đến, xe chở hàng đã dừng trước cửa.
Cô ra ngoài xem, ôi chao, là những bình gas lớn 50 cân, có 100 bình.
Ba bộ hệ thống pin năng lượng mặt trời công suất lớn, 300 bình chứa nước dung tích lớn 2 tấn đạt tiêu chuẩn cấp thực phẩm, lò đốt than, lò đốt củi có ống khói mỗi loại 5 cái.
Quần áo bảo hộ, quần áo bảo hộ lao động chống axit, găng tay, giày dép, mặt nạ chống độc, bình oxy, quần áo chống nhiệt cao...
Nhận hàng xong, cô đưa các con về nhà, trên đường về tiện thể ghé siêu thị mua thức ăn.
Cả ngày vất vả, cô muốn nấu một bữa ngon để khen thưởng mọi người.
Siêu thị đang có chương trình khuyến mãi hàng tết, những lá cờ nhỏ màu đỏ rực rỡ giảm giá, giảm sốc được treo khắp nơi.
Có lẽ đây là năm cuối cùng của thời kỳ thịnh thế, sau này có thể không còn cơ hội nhìn thấy nữa.
Hai đứa nhỏ vui vẻ hớn hở mỗi đứa đẩy một chiếc xe, đòi phải nhét đầy xe những món ăn vặt yêu thích của mình, Đinh Mộ cũng bảo Mai Vũ Văn dẫn Mai Đóa đi chọn.
Thấy mức giảm giá, giảm sốc rất lớn, Đinh Mộ cũng kéo hai chiếc xe đẩy nhỏ, theo nguyên tắc có thể dự trữ một chút thì dự trữ một chút, cô chất đầy chiếc xe đẩy nhỏ.
Mua xong, cô cầm đến chỗ cốp xe, Đinh Mộ tiện tay cất những món đồ ăn vặt mua thêm vào không gian, còn những món đồ mà hai đứa nhỏ mua sẽ ăn trong Tết.
Về đến nhà hơn tám giờ, Mai Ngạn Quân đã nấu cơm xong rồi.
Mở cửa ra, mùi thơm của thức ăn đã xộc vào mũi, ba mẹ con đói bụng kêu ùng ục, bọn họ quét sạch không còn sót lại một mẩu.
Sau bữa cơm, Mai Vũ Văn tranh đi rửa bát trong bếp, Mai Đóa ngồi ở phòng khách xem phim hoạt hình.
Hai vợ chồng bước vào không gian từ trong phòng, kiểm tra lại số lượng vật tư mua ngày hôm nay, tổng cộng chi tiêu gần 80 vạn đồng, đồng thời bàn bạc chuyện đi xem nhà vào ngày mai.
Làm xong bài tập thể dục cần thiết, Đinh Mộ ngã đầu xuống giường ngủ thiếp đi.
Vì căn nhà muốn đi xem nằm ở hai khu khác nha, hơi xa.
Hơn bảy giờ sáng, hai người thức dậy, Đinh Mộ nấu cho mỗi người một bát mì đơn giản, phía trên có một quả trứng ốp la, rắc hành lá, nhỏ vài giọt dầu mè, mùi vị rất hấp dẫn.