Rõ ràng là giữa ngày hè nắng chói chang, nhưng Bùi Điềm vẫn cảm thấy rét lạnh tới thấu xương, cô vô cùng hoảng hốt, tay phải chống đỡ mép tường thì chân mới miễn cưỡng đứng vững được.
Chu Dịch thấy sắc mặt của cô tái nhợt, lại nhìn bà lão, không đồng ý nói: “Bà nội, bà đừng nghe lời đồn gió rồi nói mưa như vậy được, có mấy lời không thể nói lung tung.”
Bà lão lườm nguýt cậu ấy một cái, cái tay không nương tình mà đập một phát vào ót của cậu ấy: “Ai nói lung tung chứ? Bà nói lung tung lúc nào?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tiếng còi xe cứu thương kêu inh ỏi như thế, chỉ có cháu ngủ như lợn chết mới không nghe thấy thôi, hàng xóm láng giềng người ta đều truyền tai nhau hết rồi.”
Chu Dịch còn muốn nói tiếp, Bùi Điềm lại đánh gãy lời cậu ấy, xông đến trước mặt bà lão gật gật đầu, giọng nói nghẹn ngào âm mũi: “Cảm ơn bà Chu, con biết rồi.”
“Bà có thể cho con biết, sự việc xảy ra vào hôm nào không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT