Cân nhắc đến việc lần đầu Mạnh Viễn Sầm đến đây chưa quen nơi này, Thẩm Tầm kiên trì muốn đưa Mạnh Viễn Sầm xuống tầng. Vì vậy hai người một trước một sau đi qua hành lang hẹp tối om một lần nữa.
Đèn hướng dẫn lúc sáng lúc tối đang bên bờ vực báo hỏng, tia sáng rung động như đang mô phỏng nhịp tim.
Sau khi mở cửa xe ra, Mạnh Viễn Sầm ngồi vào ghế lái.
Cửa kính xe màu xám đậm có tác dụng làm suy giảm màu sắc, khi tầm nhìn xa cảm giác này sẽ rõ ràng hơn. Tất nhiên cũng có thể là do thị lực của Mạnh Viễn Sầm chỉ đạt tiêu chuẩn khi nhờ vào kính mắt.
Hắn nhìn thấy Thẩm Tầm ngoài cửa sổ xe vẫy tay với mình, nghi thức tạm biệt đơn giản.
Sau đó đối phương xoay người rời đi, dáng người theo bước chân nhanh chóng chìm vào lối vào hành lang khu dân cư u tối, như thể thoáng chốc bị bóng tối nuốt chửng. Có hình dáng mơ hồ thấp thoáng đi qua, từ từ thu nhỏ và mờ đi, cuối cùng biến mất ở góc cua cầu thang, không nhìn thấy nữa.
Lúc này Mạnh Viễn Sầm mới thôi nhìn.
Nhưng hắn không quên mỗi tầng đều có cửa sổ, một chút ánh đèn có thể lọt vào.
Hơn nữa hắn còn nhớ rõ Thẩm Tầm ở tầng ba, đèn hành lang ở tầng một và tầng ba bị hỏng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT