Thẩm Tầm vốn cũng cười theo, nhưng lúc này đầu óc lại thất thần không phối hợp. Vài dòng chữ trên trang giấy kia lại thoáng hiện lên trước mắt, cảm xúc nhanh chóng bị cuốn theo cảm giác xấu hổ do nhật ký mang lại.
Trái tim như bị thứ gì đó cào nhẹ, Thẩm Tầm không nhịn được hỏi thử: “Anh chỉ đọc mục lục thôi hả?”
Chẳng biết tại sao Mạnh Viễn Sầm im lặng trong chớp mắt, hắn do dự, liên quan đến đáp án của câu hỏi.
Trong lòng Thẩm Tầm đã bắt đầu có dự cảm chẳng lành, quả nhiên, chỉ nghe Mạnh Viễn Sầm nói tiếp: “Chỗ mục lục còn kẹp hai tờ giấy, tôi vốn tưởng là ghi chú liên quan đến khoa học pháp y nên đọc hai đoạn văn, sau đó mới nhận ra đây không phải ghi chú mà là nhật ký của cậu.”
“Nếu cậu đã thành thật hỏi tôi, tôi cũng không muốn lừa cậu, cho nên chọn ăn ngay nói thật,” Mạnh Viễn Sầm chân thành nói, “Rất xin lỗi, tôi bất cẩn nhìn thấy rồi.”
Thẩm Tầm: “…”
Mạnh Viễn Sầm ngẫm nghĩ, lại khen ngợi: “Thì ra cậu đã có kế hoạch nghề nghiệp rõ ràng từ khi học cấp hai, biết tương lai mình muốn trở thành pháp y, rất tốt.”
Thẩm Tầm: “…”
Mạnh Viễn Sầm quan sát đối phương vài lần, “Có điều nếu cậu thực sự để bụng, tôi có thể xem như chưa nhìn thấy gì cả.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play