“Đấy không phải là “đuối nước cạn”.” Trần Thi Vũ nói, “Đuối nước cạn là khi người rơi xuống nước, vì bị nước lạnh kích thích, dẫn đến co thắt thanh quản, cổ họng khép chặt, như vậy nước không vào được trong cơ thể, không khí cũng không vào được trong cơ thể, dẫn đến chết ngạt.”
“Đúng, cách giải thích như vậy rất dễ nhớ.” Tôi cười nói, “Tác giả bài Weibo vì không hiểu kiến thức pháp y, nên đã mắc lỗi râu ông nọ cắm cằm bà kia.”
“Bài Weibo đó tôi cũng đã từng đọc rồi, tôi cứ tưởng là tin vịt.” Trần Thi Vũ nói.
“Không, không phải là tin vịt.” Tôi nói, “Kiểu tử vong này, gọi là hội chứng suy hô hấp cấp tiến triển, cũng chính là từ viết tắt ARDS mà sáng nay mọi người nói đến. Sau khi cơ thể bị tổn thương, sặc nước, huyết khối trong tĩnh mạch sâu, chất vận mạch, chất trung gian gây viêm gây ra tổn thương ở màng phế nang mao mạch, dẫn đến phù phổi, tổn thương tế bào thượng bì phế nang, phá vỡ sự hoàn chỉnh của mao mạch phế nang trong hàng rào máu não, ảnh hưởng trực tiếp đến số lượng và chất lượng chất hoạt diện phổi, dịch trong phế nang lại làm giảm hoạt tính của hoạt chất, gây ra hội chứng suy hô hấp cấp tiến triển, thậm chí gây ra tử vong vì ngạt thở. Loại bệnh này, có trường hợp rất nhanh, có trường hợp khá chậm, nhưng thường đều phát bệnh trong vòng 48 tiếng đồng hồ. ARDS cấp tính khởi phát nhanh, phát bệnh nhanh chóng, dữ dội, tiên lượng kém, tỉ lệ tử vong trên 50%. Triệu chứng chủ yếu khi phát bệnh là sốt, khó thở... Nếu phát bệnh dữ dội, sẽ tử vong trong thời gian rất ngắn.”
“Cậu muốn nói là, người chết có biểu hiện của ARDS, phát bệnh nhanh chóng, dữ dội, dẫn đến tử vong?” Đại Bảo hỏi.
“Sau khi loại trừ các nguyên nhân tử vong khác, mặc dù nguyên nhân tử vong này rất hiếm gặp, nhưng chắc chắn đúng là sự thật.” Tôi nói, “Hơn nữa, cơ thể người chết lại có nhiều tổn thương như vậy, sẽ khiến cho ARDS càng dễ xảy ra.”
“Như vậy ý của cậu là, người chết đã sặc nước từ lúc ở nhà, lúc ra ngoài, bị người ta đánh cho một trận, sau đó bị ARDS chết?” Đại Bảo hỏi.
“Không!” Tôi đáp, “Lúc ở nhà cho dù là uống nước hay dùng nước, đều là nước sạch, thì những tạp chất màu đen trong thực quản, khí quản này ở đâu ra được chứ?”
“Bể phun nước.” Trần Thi Vũ chợt vỡ lẽ.
“Đúng!” Tôi nói, “Đại Bảo, vừa nãy anh còn nói mặt của người chết đầy bùn, nhưng anh có nghĩ đến vấn đề màu của bùn không?”
“Ồ, bùn đất ở bãi cỏ hiện trường màu vàng, còn bùn đọng trong bể thì màu đen.” Đại Bảo nói, “Anh ta đã sặc nước ở bể phun nước, dẫn đến ARDS. Xem ra, người này đúng là đã uống khá nhiều, định đến bơi ở bể phun nước? Hay là đi uống nước?”
“Rõ ràng là không phải thế.” Tôi nói, “Anh đừng có quên, trên người anh ta có thương tích, như vậy là có dấu hiệu bị xâm hại.”
“Hả? Cậu muốn nói là bị người khác giết hại?” Đại Bảo kinh ngạc nói.
Tôi không nói gì, lấy kẹp cầm máu mở miệng của người chết ra, chỉ vào răng người chết, nói: “Vừa nãy anh đã vệ sinh bùn đọng màu đen trên mặt người chết, nhưng chưa vệ sinh trong miệng, cũng may là anh chưa vệ sinh.”
“Trong miệng có bùn màu đen.” Đại Bảo nói.
“Không chỉ trong miệng” Nói dứt lời, tôi lục lấy một chiếc kim thăm dò trong hòm đựng dụng cụ khám nghiệm, nhét vào kẽ răng người chết. Khi đầu kim thăm dò đâm vào, từ mặt sau răng của người chết có tí bùn bị chọc ra.
“Trong kẽ răng có bùn?” Đại Bảo hỏi.
Tôi khẽ gật đầu, đáp: “Nếu người chết tự ngã xuống bể phun nước, có thể mặt và trong miệng sẽ có bùn. Nhưng nếu tất cả các kẽ răng trong miệng anh ta cũng đều có bùn, thì chắc chắn phải có một sức mạnh ấn đầu anh ta xuống bùn, thì mới thành ra như vậy.”
“Nước bẩn như thế, nghĩ đã thấy buồn nôn, kẻ này cũng đã man thật.” Trần Thi Vũ lắc đầu.
“Vậy là ấn đầu anh ta như thế nào? Ấn đầu anh ta, không để lại tổn thương sao?” Đại Bảo hỏi.
Tôi quay đầu nhìn bác sĩ pháp y Cao, bác sĩ pháp y Cao ngơ ngác, nói: “Không có, da đầu và phần cổ đều không có thương tích.”
Tôi thấy bác sĩ pháp y Cao vẫn chưa bắt đầu khâu liền da đầu lại, liền bước tới, lật phần da gáy của người chết lên, nói: “Anh xem, toàn bộ phần da gáy của người chết đều có màu đỏ sẫm.”
“Cái đó rất bình thường mà, theo như miêu tả của người báo án, khi người chết bị phát hiện ra, đang nằm ngửa trên bãi cỏ.” Bác sĩ pháp y Cao nói, “Theo nguyên lý hình thành vết hoen tử thi, khoảng giữa gáy và cổ, chính là chỗ thấp không bị chèn đè, cho nên khoảng da chỗ này toàn là vết hoen tử thi.”
“Đúng thế, chính vì có vết hoen tử thi che mất, nên chúng ta mới không phát hiện ra tổn thương do đầu người chết bị khống chế gây ra.” Tôi nói, “Nhưng, chắc chắn là có, chỉ là chúng ta không tìm ra được thôi.”
“Bị đánh một trận, sau đó bị ấn đầu xuống bể nước bẩn.” Đại Bảo nói, “Thù sâu oán nặng đây.”
“Cũng là do hàng loạt hành động của người này, khiến ARDS ở người chết phát tác cấp tính, dẫn đến tử vong.” Tôi trầm ngâm nói, “Nhưng, điều đáng nói là, kiểu tử vong này, đúng là có tính ngẫu nhiên rất lớn.”
“Cái gì? Bệnh AIDS? Người chết mắc bệnh AIDS? Thế các anh có sao không? Không bị xước tay chứ?” Lâm Đào kêu lên.
Chúng tôi giải phẫu tử thi xong, một căn hộ trong khu dân cư ở gần hiện trường được Công an thành phố trưng dụng tạm thời, đây là trụ sở chỉ huy tạm thời của vụ án. Thực ra từ trước khi chúng tôi xác định đây là vụ án cố tình xâm hại dẫn đến tử vong, trụ sở chỉ huy đã được dựng lên. Đây chính là điểm thuận lợi của Trung Quốc, tính mạng con người quan trọng hơn tất cả, đối với các vụ án mạng không ai dám khinh suất. Đây cũng là nguyên nhân tại sao tỉ lệ xảy ra án mạng ở Trung Quốc rất thấp, còn tỉ lệ phá án thành công lại rất cao.
Lâm Đào đang bận làm gì đó giữa một núi thẻ vết chân, thấy chúng tôi quay về, lập tức dứt ra túm lấy chúng tôi hỏi han tình hình, nên tôi cũng nói cho cậu ấy biết toàn bộ tình hình cụ thể.
“ARDS mà! Không phải là AIDS! Đầu của cậu sao không nhớ được thế hả!” Đại Bảo vỗ một cái vào sau gáy Lâm Đào.
“Ồ, ồ, tớ nhớ ra rồi.” Lâm Đào ôm gáy, ngượng nghịu cười với tôi, nói, “Bây giờ cậu không bảo tớ mê tín nữa chứ? Tớ biết đại pháp quạ đen của cậu lợi hại, nhưng hoàn toàn không ngờ lại lợi hại đến như vậy! Nguyên nhân tử vong cũng đoán ra được!”
“Câu hỏi này là tôi đặt ra chứ!” Đại Bảo như thể đang tranh công.
“Đừng huyên thuyên nữa.” Tôi thấy Lâm Đào vừa bỏ tay xuống, liền cũng vỗ vào gáy cậu một nhát và bảo, “Cậu kiểm tra dấu chân thế nào rồi?
“Kiểu tóc! Kiểu tóc!” Lâm Đào khoát tay, nói, “Dấu chân quá nhiều, chúng tôi đang phân loại, sắp xếp hơn hai trăm dấu chân, nhưng tình hình này, số vết chân mới cũng không ít.”
“Như vậy cũng có tác dụng chứ, không thể khẳng định chắc chắn, chả nhẽ không thể loại trừ được à?” Tôi nói.
“Đúng, có thể loại trừ được.” Lâm Đào nói, “Chúng tôi đã thử, nếu đi vào trong bãi cỏ này, chắc chắn sẽ để lại dấu chân.”
“Thế là được rồi. Tử Nghiên đâu?” Tôi hỏi.
“Tử Nghiên vẫn đang phân tích dữ liệu video, số lượng khá lớn, cần thời gian.” Đội trưởng Hoàng bỗng đi vào trụ sở chỉ huy và nói, “Có điều, tôi nghĩ là cũng không cần cô ấy phân tích nữa đâu, vì vụ án này sắp phá được rồi.”
“Phá được?” Cả mấy người chúng tôi đồng thanh lên tiếng.
Lúc này, tâm trạng chúng tôi rất phức tạp, một mặt cảm thấy vui vì phá được án, mặt khác cảm thấy có chút hụt hẫng vì việc phá án không dựa vào kỹ thuật.
“Manh mối bắt đầu có bước đột phá từ nhóm trinh sát trích xuất lịch sử các cuộc điện thoại.” Đội trưởng Hoàng nói, “Đã trích xuất, xác nhận cuộc nói chuyện điện thoại cuối cùng mà người chết nhận được qua lịch sử cuộc gọi của người chết, cũng là cuộc điện thoại bất thường nhất, là một số điện thoại cố định. Sau khi điều tra nội dung cuộc gọi, các cậu đoán, là từ đâu gọi đến?”
Chúng tôi cùng lắc đầu, tôi nghĩ thầm, ông anh này, bây giờ còn biết úp úp mở mở.
“Là từ phòng bảo vệ của khu dân cư.” Đội trưởng Hoàng nói.
“Hả! Bảo vệ! Đúng rồi! Là bảo vệ!” Đại Bảo hơi lắp bắp, nhưng tôi biết anh ấy định nói gì.
“Chúng tôi khám nghiệm phát hiện ra, trên cơ thể người chết có hơn hai mươi vết đánh bằng gậy.” Tôi nói, “Rất có khả năng là loại gậy cao su mà bảo vệ thường sử dụng gây ra.”
“Đúng thế, trong phòng bảo vệ, đúng là thiếu một cái gậy cao su.” Đội trưởng Hoàng cười vẻ bí ẩn, nói.
“Vụ án này, cũng đơn giản quá, không thú vị.” Lâm Đào nói.
“Không phải chứ, tại sao bảo vệ lại phải đánh anh ta?” Tôi hỏi.
“Chuyện này, rất thú vị, các cậu đừng nóng vội, cứ từ từ nghe tôi nói.” Đội trưởng Hoàng lại cười một cách bí ẩn.
Xem ra, khi có tuổi, đúng là người ta nói nhiều, không ai tránh được điều này.
Theo lời thuật của Đội trưởng Hoàng, sau khi các trinh sát viên tiến hành điều tra, tối hôm qua có một nhân viên bảo vệ tên là Trương Dược trực đêm một mình ở phòng bảo vệ, đến 5 giờ sáng mới tan ca. Sau khi vụ án xảy ra, chúng tôi đã cử cảnh sát khu vực đến gặp anh ta, lúc đó anh ta vẫn đang ngủ ở nhà, khi cảnh sát triệu tập, anh ta cứ ú a ú ớ, có những biểu hiện bất thường rõ rệt. Mặc dù cho đến bây giờ, Trương Dược vẫn chưa khai với cảnh sát thông tin gì có giá trị, nhưng qua điều tra vòng ngoài, các trinh sát viên phát hiện, trong khu dân cư có mấy cư dân đều biết, tay Trương Dược này thường xuyên vắng mặt khi trực đêm. Cả khu đều đồn là anh ta và một nữ chủ hộ có quan hệ nam nữ bất chính, anh ta thường xuyên nhân lúc mình trực đêm và chồng cô kia vắng nhà, lẻn đến qua đêm ở nhà cô kia. Nhưng nữ chủ hộ trong tin đồn là ai, ở tòa nhà nào, thì không ai biết.
Thông tin đầu tiên được gửi về từ chỗ Trình Tử Nghiên cho biết, khu vực gần phòng bảo vệ không có camera giám sát, cho nên đêm hôm đó tay Trương Dược này có ở phòng bảo vệ hay không hoặc đi đâu, thì không thể biết được.
“Cuộc điện thoại được gọi đi từ phòng bảo vệ, dụng cụ sử dụng để hại người cũng là dụng cụ ở phòng bảo vệ, không phải hắn ta, thì còn ai vào đây được?” Đội trưởng Hoàng nói, “Sớm muộn cũng khai ra thôi.”
“Nhưng, tôi có một câu hỏi.” Tôi nói, “Nếu đúng là bảo vệ Trương Dược có quan hệ với Phương Viên, vợ của nạn nhân Lý Xuân, tại sao bọn họ phải làm hại Lý Xuân?”
“Chuyện này khó nói, mười án mạng chín gian tình, đã có gian tình, những vụ gian phu dâm phụ mưu sát giết hại vợ chồng hợp pháp đầy ra.” Đội trưởng Hoàng nói.
“Không, tuyệt đối không phải là động cơ này.” Tôi nói, “Tôi vừa nói rồi, nguyên nhân tử vong của người chết, là ARDS, đây là một nguyên nhân tử vong rất ngẫu nhiên, cái chết của nạn nhân mặc dù có nguyên nhân gốc là bị tổn thương ngoài và bị làm cho đuối nước, nhưng nguyên nhân gây ra tử vong chắc chắn là ngẫu nhiên. Căn cứ vào lượng nước trong phổi người chết, có thể đưa ra phán đoán, động tác ấn đầu xuống nước đó mặc dù hung bạo, nhưng thời gian không hề dài. Các vết bị đánh trên người nạn nhân, cũng rất nhẹ. Từ hàng loạt động tác đó có thể thấy, mục đích của hung thủ hoàn toàn không phải là muốn trực tiếp giết chết nạn nhân, mà chỉ là cho anh ta một bài học mà thôi. Chỉ là không ngờ lại gây ra ARDS, nguyên nhân có xác suất cực thấp.”
“Cho nên nãy giờ cậu cứ nói là “làm hại”, chứ không hề dùng từ “giết người”.” Đội trưởng Hoàng vân vê mấy cọng râu dưới cằm, nói, “Động cơ là cố ý làm hại, chứ không phải giết người, kết quả tử vong mang tính ngẫu nhiên.”
Tôi gật đầu, nói: “Tôi tin vào kết luận có được qua quá trình giải phẫu tử thi của mình.”
“Thực ra, chuyện này cũng dễ hiểu.” Đội trưởng Hoàng nói, “Sau khi được đưa đến đồn công an, Phương Viên, vợ của Lý Xuân, không hề có nhiều cảm xúc đau buồn. Sau khi truy hỏi, cảnh sát biết được là tay Lý Xuân này thường xuyên bạo hành Phương Viên.”
“Liệu có phải chuyện Lý Xuân đánh đập Phương Viên bị bảo vệ biết được, bảo vệ thấy không thể chấp nhận được, mới làm hại anh ta không?” Trần Thi Vũ nói.
“Chúng tôi đã cử một nữ cảnh sát khu vực đưa Phương Viên đến bệnh viện kiểm tra.” Đội trưởng Hoàng không giải đáp câu hỏi nghi ngờ của Trần Thi Vũ, nói, “Trên người cô ta đúng là có rất nhiều vết thương cũ, còn có vết bỏng đầu thuốc lá, là vết nghiêm trọng nhất.”
“Loại súc sinh!” Trần Thi Vũ nói, “Nếu là tôi, tôi sẽ giúp cô ấy nện cho thằng Lý Xuân này một trận.”
“Đúng vậy, cô xem, nếu cô Phương Viên này có quan hệ với Trương Dược, thì động cơ để Trương Dược ra tay làm hại Lý Xuân là có thể khẳng định được.” Đội trưởng Hoàng nói.