Giang Sơ Vận liếc nhìn “ông Dương” đang ngẩn người ra giống như hồn lìa khỏi xác. Nhân lúc ông ấy mất tập trung, anh nhanh chóng đánh rớt mảnh kính trong tay ông ấy xuống, túm lấy cổ áo phía sau rồi kéo ông ấy ra chỗ không còn mảnh kính vỡ nữa.
“Ông Dương” lặng lẽ nhìn bà Trần, không biết trong đầu đang nghĩ gì.
Giang Sơ Vận liếc nhìn ông ấy một lần nữa, định khuyên bà Trần chấp nhận sự thật nhưng lại đổi ý. Anh thận trọng nói: "Bà Trần, chúng cháu biết bà rất thương con trai, nhưng tình huống hiện tại rất cấp bách. Hay là chúng ta giúp anh Lâm giải quyết vấn đề giữa anh ấy và cô Trương trước, sau đó mới tiếp tục nối lại mối nhân duyên mẹ con, bà thấy sao ạ?"
"Được! Được mà..." Lúc này, bà cụ lại tỏ ra rất dễ nói chuyện. Bà ấy liên tục gật đầu để thể hiện thành ý của mình: "Chỉ cần có thể giúp được Phúc Lai, cậu bảo tôi làm gì tôi cũng sẵn lòng!"
Lâm Tường Phi: "Tôi không phải Phúc... Á!"
Hồ Thù Dư đá anh ta một cái, thấy anh ta nhìn mình, cô ấy bèn nháy mắt ra hiệu để anh ta biết đường mà ngậm miệng lại.
Bà Trần sốt ruột hỏi: "Tôi phải làm gì đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT