Lúc đi tàu điện ngầm, Lâm Tường Phi một tay nắm tay vịn, tay còn lại lướt điện thoại, đột nhiên anh ta có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Anh ta ngoảnh đầu lại, xung quanh là đám đông chen chúc nhau lúc 8 giờ sáng – kẻ thì ngái ngủ, người thì dán mắt vào điện thoại, hoặc là ngẩn người ra với khuôn mặt đầy uể oải. Ai lại rỗi hơi đi nhìn anh ta chứ?
Lúc đang tập trung làm việc ở văn phòng, anh ta lại đột nhiên cảm thấy có người đang quan sát mình. Nhưng khi quay người lại, đồng nghiệp ai nấy đều đang cắm mặt vào màn hình, ngón tay gõ lạch cạch trên bàn phím, bấm chuột liên tục, ngay cả một cái nhìn cũng chẳng thèm quăng cho anh ta.
Còn có lúc đi vệ sinh nữa, khi anh ta đang ngồi trong nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn thì bỗng dưng lại có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Lâm Tường Phi sợ hãi ngẩng đầu lên. Phía trên buồng vệ sinh trống không, chẳng ai bám lên đó. Anh ta cúi xuống nhìn ba khe hở phía dưới cũng chẳng thấy dấu hiệu gì. Nhưng anh ta vẫn cảnh giác mà khép chân mình lại.
Vội vội vàng vàng làm cho xong chuyện, đẩy cửa ra, bên trong nhà vệ sinh, ngoại trừ anh ta ra thì không còn bất kỳ ai, vô cùng yên tĩnh.
Thật ra thì những chuyện này vẫn còn chấp nhận được. Điều khiến da đầu anh ta tê dại nhất là lúc về nhà một mình. Tiểu khu anh ta ở rất hẻo lánh, từ ga tàu điện, anh ta còn phải đi bộ thêm mười mấy phút mới đến cổng khu chung cư. Anh ta thường tan làm muộn, hơn nữa, ở trạm dừng này cũng có rất ít người xuống, phần lớn thời gian, anh ta là người duy nhất đi trên con đường ấy.
Anh ta đã đi qua con đường đó vô số lần, lại còn là đàn ông, trong lòng không hề sợ tí nào.
Nhưng tối hôm đó, cảm giác bị ai đó bám theo mọi lúc mọi nơi khiến anh ta lạnh sống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT