“Vào đi, không cần cởi giày đâu.”
Vừa lảm nhảm, Lâm Tường Phi vừa mời ba vị cảnh sát vào nhà. Anh ta có mái tóc bù xù, vẻ ngoài bình thường với râu ria chưa cạo sạch. Mặc một chiếc áo thun đơn giản cùng với quần đùi, đôi chân lông lá xỏ vào dép tông, anh ta đi lại trong căn phòng lộn xộn, trông có phần lôi thôi.
Căn hộ là kiểu không gian mở đơn giản, có một phòng ngủ kiêm phòng khách và một nhà vệ sinh. Phía trước nhà vệ sinh là khu bếp nhỏ dạng đảo bếp* hình vuông, không gian trống chính là hành lang đi vào nhà.
*Đảo bếp hay bàn đảo là một phần nội thất trong phòng bếp. Đảo bếp thường có thiết kế đi kèm với tủ bếp nhưng có thể tách rời và được bố trí ở chính giữa để cân đối với tổng thể không gian chung.
Hồ Thù Dư bước qua đống lộn xộn ở lối vào, liếc nhìn căn hộ nhỏ hẹp nhưng bừa bộn hết sức. Quần áo vứt la liệt trên ghế sofa, các hộp đồ ăn thừa chất đầy bên cạnh bàn trà, thùng rác đã quá tải khiến một ít rác rơi ra ngoài, thậm chí còn có vài túi rác đầy căng xếp ngay gần cửa.
Cô ấy từ trước đến giờ luôn nhanh mồm nhanh miệng, không nhịn được mà phán xét: “Nhà anh bừa bộn đến thế này cơ à?”
Đứng ở cửa, Chúc Vấn Thiện chỉ mới liếc nhìn một cái đã cảm thấy ngán ngẩm, không muốn bước vào. Giang Sơ Vận ở phía sau thấy cô đứng bất động trước cửa liền hỏi: “Sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT