Chúc Vấn Thiện vui vẻ nói: “Một bài kiểm tra điểm không thì lỗi là ở bài kiểm tra sao? Không, lỗi là ở người làm bài. Khi tôi bị người khác chê là xấu xí, khi hai người bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ vì tôi xấu xí, đáng lẽ hai người nên tự kiểm điểm lại bản thân, nên cảm thấy áy náy và tự trách vì đã sinh ra tôi với ngoại hình như thế này.”
Cô nhìn về phía Mao Hồng, khẽ mỉm cười: “Ba à, ba nói rất đúng, cơ thể, tóc tai, làn da là ba mẹ ban cho. Vậy nên tôi lớn lên xấu xí thế này chẳng phải là tại hai người sao? Vốn dĩ hai người chính là những người không có tư cách nhất để chê tôi xấu xí hay dùng ngoại hình để công kích tôi, nhưng hai người lại làm thế. Hai người không thấy mất mặt sao? Hơn năm mươi tuổi đầu mà chẳng có chút nhận thức nào về bản thân mình.”
Cô nói đến đây, Mao Hồng và Lý Ngọc Điền đã nghe đến đờ người, bọn họ chỉ biết ngơ ngác nhìn cô con gái trước đây từng bị bọn họ chế nhạo là xấu xí, giờ đây với gương mặt xinh đẹp không còn một chút dấu vết nào của quá khứ, đang đứng đối diện bọn họ với vẻ mỉa mai sâu cay.
Chúc Vấn Thiện tiếp tục lải nhải mắng bọn họ:
“Thế nên, hai người lấy tư cách gì mà gọi tôi là quái vật xấu xí? Gen xấu xí mà tôi có chẳng phải lấy từ hai người sao? Những người như hai người, đáng lẽ trước khi sinh con thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý bị người khác cười chê vì sinh ra một đứa trẻ xấu xí, và nên để dành một số tiền lớn để giúp con mình đi phẫu thuật thẩm mỹ.”
Cô nhếch môi, ánh mắt tràn đầy vẻ châm biếm:
“Hai người không có tư cách ngăn cản tôi thay đổi vẻ bề ngoài, không có tư cách ngăn cản tôi thay đổi những biểu hiện gen xấu xí mà hai người đã truyền lại. Tôi giữ lại làm gì? Để mọi người thấy được sự đa dạng của sinh học sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT