Nghe Chúc Vấn Thiện nói xong, Phác Tầm Tước gật gù như có điều suy ngẫm. Anh nghĩ lại lúc đó mình đã bị dồn ép đến phát điên, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ: không qua ải thì thôi, thà cho nổ tung cái ruộng củ cải này còn hơn.
Bây giờ ngẫm lại, chắc là ảo cảnh cũng muốn nhìn thấy anh ấy phá nát hết tất cả mọi thứ.
Phải rồi, so với việc cố nhẫn nhịn, cố chịu đựng để làm vừa lòng tất cả, thà huỷ sạch mọi thứ cho thoải mái còn hơn. 
Hồ Thù Dư đặt tay lên đầu Lạc Lạc, cảm nhận một chút:
“Oán khí vơi đi một ít rồi, chắc là phần của Tăng Tâm Tâm.”
Sau khi cảm nhận xong, cô ấy thả Lạc Lạc ra rồi hỏi Giang Sơ Vận: “Giờ đi đâu tiếp?”
Giang Sơ Vận: “Đi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play