“Phiền chết đi được, chờ mãi mà không thấy cậu đi ra, ra rồi lại khóc là sao hả?” Hồ Thù Dư cầm hộp khăn giấy trên bàn Tăng Tâm Tâm, ném sang cho anh ấy: “Từng này tuổi rồi mà còn khóc nữa!”
Phác Tầm Tước vừa lau nước mắt vừa khóc rống lên: “Hu hu hu hu hu…”
Chúc Vấn Thiện thấy anh ấy khóc thương tâm và ấm ức như vậy thì lại càng tò mò: “Anh Tầm Tước, trong đó xảy ra chuyện gì thế? Kể tụi em nghe đi!”
Phác Tầm Tước khóc đến mức không thể dừng lại nổi, còn nói gì được chứ.
Giang Sơ Vận lên tiếng giải vây: “Có lẽ là do thần thức của Tầm Tước bị ảnh hưởng bởi ảo cảnh, vậy nên sau khi ra ngoài thì tinh thần hơi yếu, nghỉ ngơi một lúc là ổn thôi.”
Ánh mắt của Chúc Vấn Thiện tràn đầy thương cảm: “Anh Tầm Tước thật đáng thương, chắc là bị đẩy vào cửa ải khó lắm.”
Phác Tầm Tước: Hu hu hu hu hu hu…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play